Bậc tự do

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia

Trong nhiều lĩnh vực khoa học, bậc tự do của một hệ thống là số lượng tham số của hệ thống có thể biến thiên (khác nhau) một cách độc lập. Ví dụ, một điểm trong mặt phẳng có hai bậc tự do để xê dịch: hai tọa độ (x, y) của nó; một đối tượng không vô hạn trên một mặt phẳng có thể có thêm bậc tự do liên quan đến định hướng của nó.

Tham khảo[sửa | sửa mã nguồn]