Thành phố ngầm Kaymakli

(Đổi hướng từ Kaymaklı, Nevşehir)
Một căn phòng lớn sau khi xuống vài tầng trong thành phố

Kaymakli (tiếng Thổ Nhĩ Kỳ: Kaymaklı; Cappadocian Greek: Ανακού) là một thành phố ngầm nằm cách trung tâm thành phố Kaymakli khoảng 20 km ở khu vực miền trung Tiểu Á của Thổ Nhĩ Kỳ.[1] Lần đầu tiên mở cửa cho khách du lịch vào năm 1964, khu vực cách tỉnh Nevşehir khoảng 19 km, trên đường Nevşehir-Niğde.

Lịch sử[sửa | sửa mã nguồn]

Một khung cảnh hiển thị nhiều tầng cùng một lúc.

Tên cổ là Enegup. Các hang động có thể lần đầu tiên được xây dựng trong đá núi lửa mềm bởi người Phrygian, một người Ấn-Âu, trong thế kỷ thứ 8 thế kỷ thứ 7 trước Công nguyên, theo Bộ Văn hóa Thổ Nhĩ Kỳ.[2] Xây dựng vào khoảng thế kỷ 6 đến thế kỷ 10, thành phố ngầm Kaymakli có diện tích rộng tới 2,5km2, gồm nhiều tầng ngầm với các công trình như phòng ngủ, nhà bếp, nhà thờ, hầm mộ, kho chứa, nhà sản xuất rượu… Lối vào thành phố là một căn hầm đào bên dưới tảng đá basalt (loại đá hình thành do núi lửa phun trào), ăn thông với hành lang chính rộng hơn 15m. Bên trái có kho chứa, nhà xưởng, bên phải là nơi sinh hoạt cộng đồng. Từ đây có các hành lang nhỏ dẫn đến những căn phòng lớn nhỏ được khoét sâu vào các tầng đá tuff (loại đá hình thành do những mảnh vụn của núi lửa lắng đọng và nén lại). Các căn phòng này xinh xắn, có màu sắc sặc sỡ và sinh động.[3]

Tham khảo[sửa | sửa mã nguồn]

  1. ^ Peter Mackridge,"Some Pamphlets on Dead Greek Dialects': R.M. Dawkins and Modern Greek Dialectology", 1990. p. 205. "Anyone who attempts to find the Greek villages of Cappadocia today, either on the map or on the ground, is first faced by the problem that their names have been obliterated, a chauvinistic practice not only prevalent in modern Turkey, but practiced in Greece as well. Visitors to the so-called 'underground cities' at Kaymakli and Derinkuyu have difficulty in ascertaining that until 1923 they were called Anaku and Malakopi respectively (the latter being the Μαλακοπαία of Theophanes. Once located, however, these villages bear obvious traces of their Greek Christian past in the shape of sizable churches (some of which have been converted into mosques and are therefore well preserved, but with their frescoes covered with whitewash), and a number of rather elegant houses, whose Greekness is betrayed only by the initials and dates (usually about ten years before the 1923 exchange of populations."
  2. ^ “Turkish Department of Culture”. Bản gốc lưu trữ ngày 18 tháng 2 năm 2020. Truy cập ngày 19 tháng 3 năm 2019.
  3. ^ “Hai thành phố ngầm độc đáo nhất Cappadocia”. Bản gốc lưu trữ ngày 31 tháng 3 năm 2019.

Liên kết ngoài[sửa | sửa mã nguồn]