Nguyễn Đôn Tiết

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia

Nguyễn Đôn Tiết (1836 - 1887) là quan nhà Nguyễn đã tham gia Khởi nghĩa Ba Đình trong lịch sử Việt Nam.

Tiểu sử[sửa | sửa mã nguồn]

Nguyễn Đôn Tiết là người làng Thọ Vực, huyện Hoằng Hóa, tỉnh Thanh Hóa.

Năm Kỷ Mão (1879) ông đỗ Phó bảng, làm Tri phủ một thời gian. Sau tháng 7 năm 1885, hưởng ứng dụ Cần vương, ông về quê chiêu mộ quân rồi tham gia chiến đấu trong cuộc khởi nghĩa ở Ba Đình (thuộc Nga Sơn, Thanh Hóa).

Tháng 3 năm 1886 ông bị quân Pháp bắt được, đày đi Côn Đảo rồi mất tại đấy (1887),[1] hưởng dương 51 tuổi.

Hiện nay, tại thành phố Thủ Đức, Thành phố Hồ Chí Minh có con đường mang tên Nguyễn Đôn Tiết. Ở Đà Nẵng cũng có một con đường mang tên ông tại phường Thuận Phước quận Hải Châu.

Con cái[sửa | sửa mã nguồn]

Nguyễn Đôn Tiết có hai con trai:

  • Nguyễn Hiệu Tri, cũng là một chỉ huy trong cuộc khởi nghĩa ở Ba Đình. Ông hy sinh ngày 20 tháng 1 năm 1887.
  • Nguyễn Đôn Dự, thi đỗ giải nguyên,[2] tham gia phong trào Đông Du, chuẩn bị ra nước ngoài thì bị quân Pháp bắt và đày đi Côn Đảo. Ông mất năm nào không rõ.

Xem thêm[sửa | sửa mã nguồn]

Tham khảo[sửa | sửa mã nguồn]

  • Nguyễn Q. Thắng-Nguyễn Bá Thế, Từ điển nhân vật lịch sử Việt Nam. Nhà xuất bản Khoa học xã hội, 1992.
  • Hoàng Huyên, Tống Duy Tân, cuộc đời và thơ văn. Nhà xuất bản Văn hóa, 2007.

Chú thích[sửa | sửa mã nguồn]

  1. ^ Chép theo Tống Duy Tân, cuộc đời và thơ văn (tr. 85). Từ điển nhân vật lịch sử Việt Nam chép ông bị đày đi Lao Bảo và chết ở đấy nhưng không rõ năm nào (tr. 520).
  2. ^ Chưa tra được ông Dự đỗ giải nguyên năm nào, thi Hương hay thi Hội.