Quân khu Bắc Kinh

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia

Quân khu Bắc Kinh (giản thể: 北京军区; phồn thể: 北京軍區; bính âm: běijīng jūnqū) là một trong bảy đại quân khu của Quân Giải phóng Nhân dân Trung Quốc. Quân khu quản lý địa bàn Bắc Kinh, Thiên Tân, Hà Bắc, Sơn Tây và Khu tự trị Nội Mông. Khu vực này chủ yếu chịu trách nhiệm bảo vệ nước Cộng hòa nhân dân Trung Quốc trước Mông Cổ và Nga, và bảo vệ thủ đô của Bắc Kinh, với số lượng nhân viên quân sự lớn hơn bất kỳ quân khu nào khác tại Trung Quốc.

Viện Nghiên cứu Chiến lược Quốc tế ước tính quân khu có khoảng 300.000 người, gồm ba tập đoàn quân (số 27, 38 và 65), hai sư đoàn thiết giáp, một sư đoàn bộ binh cơ khí hóa, năm sư đoàn cơ giới hóa, một sư đoàn pháo binh, ba sư đoàn bọc thép, năm lữ đoàn pháo binh và một trung đoàn chống tăng. Ngoài ra còn bao gồm 2 sư đoàn cánh sát vũ trang số 1 và 3 tại thủ đô, quân khu cũng là nơi đồn trú của Hạm đội Bắc Hải của Quân Giải phóng Nhân dân Trung Quốc và Quân đoàn Không quân số 10 của Không quân Quân Giải phóng Nhân dân Trung Quốc.

Quân khu Bắc Kinh có lịch sử từ việc thành lập Quân khu Hoa Bắc vào tháng 5 năm 1948. Quân khu được đổi tên thành Quân khu Bắc Kinh vào năm 1955, khi Quân khu Nội Mông bị hạ cấp và sáp nhập vào Quân khu Bắc Kinh.

Quân khu Bắc Kinh

Lãnh đạo qua các thời kỳ[sửa | sửa mã nguồn]

Tham khảo[sửa | sửa mã nguồn]

Liên kết ngoài[sửa | sửa mã nguồn]