Thái Mục hầu

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
(Đổi hướng từ Sái Mục hầu)
Sái Mục hầu
蔡穆侯
Vua chư hầu Trung Quốc
Vua nước Sái
Trị vì674 TCN - 646 TCN
Tiền nhiệmSái Ai hầu
Kế nhiệmSái Trang hầu
Thông tin chung
Mất646 TCN
Trung Quốc
Hậu duệSái Trang hầu
Tên thật
Cơ Hật (姬肸)
Thụy hiệu
Mục hầu (穆侯)
Chính quyềnnước Sái
Thân phụSái Ai hầu

Sái Mục hầu (chữ Hán: 蔡穆侯; trị vì: 674 TCN-646 TCN[1][2]), tên thật là Cơ Hật (姬肸), là vị vua thứ 14 của nước Sáichư hầu nhà Chu trong lịch sử Trung Quốc.

Cơ Hật là con của Sái Ai hầu - vua thứ 13 nước Sái. Năm 684 TCN, Sái Ai hầu bị Sở Văn vương bắt về nước giam cầm. Năm 675 TCN, Sái Ai hầu mất tại nước Sở, Cơ Hật được người nước Sái lập lên nối ngôi, tức là Sái Mục hầu.

Sái Mục hầu có người em gái được Tề Hoàn công lấy làm vợ lẽ, tức là Sái cơ. Năm 657 TCN, Sái cơ cùng Tề Hoàn công đi chơi thuyền trên sông. Tề Hoàn công sợ nước nhưng Sái cơ hay vẩy nước khiến Hoàn công sợ và rất giận Sái cơ, đuổi Sái cơ về nước. Mẹ Sái cơ mang con gái gả cho người khác. Tề Hoàn công giận nước Sái bèn hội chư hầu mang quân đánh.

Đầu năm 656 TCN, quân Tề đánh tan quân Sái. Nước Sái vốn là chư hầu gần nước Sở. Sở Thành vương điều quân cứu Sái. Quân Tề và chư hầu đóng ở đất Hình. Sở Thành vương không đánh nổi bèn sai Khuất Hoàn đi giảng hòa với nước Tề.

Năm 646 TCN, Sái Mục hầu mất. Ông ở ngôi được 29 năm. Con ông là Cơ Giáp Ngọ lên nối ngôi, tức là Sái Trang hầu.

Xem thêm[sửa | sửa mã nguồn]

Tham khảo[sửa | sửa mã nguồn]

  • Sử ký Tư Mã Thiên, thiên:
    • Quản Sái thế gia
  • Phương Thi Danh (2001), Niên biểu lịch sử Trung Quốc, Nhà xuất bản Thế giới
  • Khổng Tử (2002), Xuân Thu tam truyện, tập 1, Nhà xuất bản TP Hồ Chí Minh

Chú thích[sửa | sửa mã nguồn]

  1. ^ Sử ký, Quản Sái thế gia
  2. ^ Phương Thi Danh, sách đã dẫn, tr 20