Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Bình hầu”
Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi |
|||
Dòng 1: | Dòng 1: | ||
'''Bình Hầu''' ([[chữ Hán]]: 平侯) là [[thụy hiệu]] của một số vị [[quân chủ]] và [[phiên vương]] trong [[lịch sử]] [[khu vực]] [[Á Đông]] thời [[phong kiến]]. |
'''Bình Hầu''' ([[chữ Hán]]: 平侯) là [[thụy hiệu]] hoặc [[tước hiệu]] của một số vị [[quân chủ]] và [[phiên vương]] trong [[lịch sử]] [[khu vực]] [[Á Đông]] thời [[phong kiến]]. |
||
== |
==Thụy hiệu== |
||
* Tây Chu [[Tiết Bình hầu]] |
* Tây Chu [[Tiết Bình hầu]] |
||
* Đông Chu [[Kỷ Bình hầu]] |
* Đông Chu [[Kỷ Bình hầu]] |
||
Dòng 13: | Dòng 13: | ||
* [[Tào Ngụy]] Lâm Tứ Bình Hầu [[Tư Mã Giám]] (sang thời Tây Tấn được cải phong làm Nhạc An Bình Vương) |
* [[Tào Ngụy]] Lâm Tứ Bình Hầu [[Tư Mã Giám]] (sang thời Tây Tấn được cải phong làm Nhạc An Bình Vương) |
||
* Tây Tấn Xương Vũ Bình Hầu [[Tư Mã Hồng]] (sau được tiến phong thành Hà Gian Bình Vương, thời Tào Ngụy chỉ là Tương Bôn Bình Nam) |
* Tây Tấn Xương Vũ Bình Hầu [[Tư Mã Hồng]] (sau được tiến phong thành Hà Gian Bình Vương, thời Tào Ngụy chỉ là Tương Bôn Bình Nam) |
||
==Tước hiệu== |
|||
*Bình Hầu là tước hiệu của [[Công Sư Hỷ]] thời Tây Hán, cả thảy truyền được 3 đời. |
|||
==Xem thêm== |
==Xem thêm== |
||
* [[Bình Đế]] |
* [[Bình Đế]] |
Bản mới nhất lúc 09:11, ngày 25 tháng 8 năm 2020
Bình Hầu (chữ Hán: 平侯) là thụy hiệu hoặc tước hiệu của một số vị quân chủ và phiên vương trong lịch sử khu vực Á Đông thời phong kiến.
Thụy hiệu[sửa | sửa mã nguồn]
- Tây Chu Tiết Bình hầu
- Đông Chu Kỷ Bình hầu
- Đông Chu Vệ Bình hầu
- Đông Chu Sái Bình hầu
- Tây Hán Doanh Bình hầu
- Tây Hán Dĩnh Âm Bình hầu
- Tây Hán Cao Uyển Bình hầu
- Tây Hán Trường Tu Bình hầu
- Thục Hán Vĩnh Xương Đình Thuận Bình hầu
- Tào Ngụy Lâm Tứ Bình Hầu Tư Mã Giám (sang thời Tây Tấn được cải phong làm Nhạc An Bình Vương)
- Tây Tấn Xương Vũ Bình Hầu Tư Mã Hồng (sau được tiến phong thành Hà Gian Bình Vương, thời Tào Ngụy chỉ là Tương Bôn Bình Nam)
Tước hiệu[sửa | sửa mã nguồn]
- Bình Hầu là tước hiệu của Công Sư Hỷ thời Tây Hán, cả thảy truyền được 3 đời.