Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Bạch Long Vĩ”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi
Không có tóm lược sửa đổi
Dòng 6: Dòng 6:
| vĩ độ = 20.130968
| vĩ độ = 20.130968
| kinh độ = 107.729135
| kinh độ = 107.729135
| bản đồ 1 = {{Infobox mapframe|zoom=12|frame-width=250}}
| diện tích = 3,05 km²
| diện tích = 3,05 km²
| thời điểm dân số = 2009
| thời điểm dân số = 2009

Phiên bản lúc 03:29, ngày 26 tháng 1 năm 2021

Bạch Long Vĩ
Huyện
Huyện Bạch Long Vĩ
Hành chính
Quốc gia Việt Nam
VùngĐồng bằng sông Hồng (Vịnh Bắc Bộ)
Thành phốHải Phòng
Thành lập1992
Địa lý
Tọa độ: 20°07′51″B 107°43′45″Đ / 20,130968°B 107,729135°Đ / 20.130968; 107.729135
MapBản đồ huyện Bạch Long Vĩ
Bạch Long Vĩ trên bản đồ Việt Nam
Bạch Long Vĩ
Bạch Long Vĩ
Vị trí huyện Bạch Long Vĩ trên bản đồ Việt Nam
Diện tích3,05 km²
Dân số (2009)
Mật độ297 người/km²
Khác
Mã hành chính318[1]
Websitebachlongvy.haiphong.gov.vn

Bạch Long Vĩ là một đảo đồng thời là một huyện thuộc thành phố Hải Phòng, Việt Nam.[2]

Tên đảo là từ Hán Việt và có nghĩa là đuôi rồng trắng. Đây là đảo xa bờ nhất trong vịnh Bắc Bộ, nằm ở khoảng giữa vịnh, cách hòn Dáu (Hải Phòng) 110 km, cách đảo Hạ Mai (Vân Đồn, Quảng Ninh) 70 km và cách mũi Đại Giác[Ghi chú 1] trên đảo Hải Nam (Trung Quốc) 130 km. Đảo nằm trên một trong tám ngư­ trường lớn của vịnh, có vị trí quan trọng trong chiến lược phát triển kinh tế, an ninh - quốc phòng biển của Việt Nam ở vịnh Bắc Bộ cũng như trong phân định vịnh Bắc Bộ.

Trong Bản đồ Stielers Handatlas 1891 ghi tên đảo là Nachtigal (tiếng Đức: Chim họa mi), và trên các bản đồ của Anh và một số của Pháp thì ghi tên đảo là Nightingale (Chim họa mi).[3]

Bản đồ Stielers Handatlas 1891 (trích phần Đông Dương) ghi tên đảo là Nachtigal (Chim họa mi)

Địa lý

Đảo Bạch Long Vĩ có dạng hình tam giác, dài 3 km (hướng đông bắc - tây nam), rộng 1,5 km (tây bắc - đông nam[4]) với chu vi khoảng 6,5 km.[5] Đảo có diện tích khoảng 1,78 km² ở mức triều cao nhất và khoảng 3,05 km² ở mức triều thấp nhất.[4] Địa hình trên đảo là một dải đồi cao nhưng khá thoải với 62,5% diện tích đất có góc dốc dưới 5°. Quanh đảo là vùng bãi triều và bãi biển với diện tích khoảng 1,3 km², chủ yếu hình thành từ thềm đá gốc bị mài mòn bởi sóng. Có nhiều mỏm đá ngầm và rãnh ngầm sát bờ đảo.[4] Khí hậu của đảo có hai mùa chính: mùa mưa diễn ra từ tháng 5 đến tháng 8 còn mùa khô kéo dài từ tháng 10 đến tháng 3. Nhiệt độ không khí trung bình khoảng 23,3 °C; lượng mưa trung bình năm là 1.031 mm. Trung bình thì khoảng một đến hai cơn bão tràn qua đảo mỗi năm.[6]

Truyền thuyết

Một số truyền thuyết cho rằng khi người Việt mới lập nước đã bị giặc ngoại bang, Ngọc Hoàng sai Rồng Mẹ mang theo một đàn Rồng Con xuống hạ giới giúp người Việt đánh giặc. Thuyền giặc từ ngoài biển ào ạt tiến vào bờ vừa lúc đàn Rồng tới hạ giới. Đàn Rồng lập tức phun ra lửa thiêu cháy thuyền giặc, một phần nhả Châu Ngọc dựng thành một bức tường đá sừng sững làm cho thuyền giặc đâm phải mà vỡ tan, chặn đứng bước tiến của ngoại bang.

Sau khi giặc tan, thấy cảnh mặt đất thanh bình, cây cối tươi tốt, con người nơi đây lại cần cù, chịu khó, đoàn kết giúp đỡ nhau, Rồng Mẹ và Rồng Con không trở về trời mà ở lại hạ giới, nơi vừa diễn ra trận chiến để muôn đời bảo vệ con dân Đại Việt. Vị trí Rồng Mẹ đáp xuống là Hạ Long; nơi Rồng Con đáp xuống là Bái Tử Long và nơi đuôi đàn rồng quẫy nước trắng xoá là Bạch Long Vĩ.

Tuy nhiên, truyền thuyết này dường như ứng với bán đảo Bạch Long Vĩ (có địa thế tựa như đuôi rồng) ở phía Nam tỉnh Quảng Tây Trung Quốc vốn có lịch sử lâu đời hơn nhiều. Sau khi bán đảo này bị cắt cho Trung Quốc thì tên Bạch Long Vĩ được đặt lại cho đảo Bạch Long Vĩ bây giờ.

Lịch sử

Cho đến tận đầu thế kỉ 20 thì vẫn chưa có dân cư sống trên đảo mà chỉ có ngư dân ghé vào trú bão.[5][7] Vì không tìm được nguồn nước nên con người không định cư và đảo còn có tên Vô Thủy ("không có nước").[3] Ngoài ra đảo còn có tên là Hải Bào (do biển có nhiều bào ngư)[3] hoặc Phù Thủy Châu ("viên ngọc nổi trên mặt nước").

Năm 1887, thực dân Phápnhà ThanhCông ước Pháp-Thanh 1887 phân chia lại đường biên giới giữa Bắc Kỳ và Trung Hoa. Đảo Bạch Long Vĩ nằm về phía tây kinh tuyến 105°43'Đ (kinh tuyến Paris làm gốc) nên thuộc về xứ Bắc Kỳ. Cũng theo hiệp ước này thì toàn bộ bán đảo Bạch Long Vĩ vốn lâu đời hơn rất nhiều đã bị cắt cho Trung Quốc nên tên Bạch Long Vĩ được đặt lại cho đảo này. Năm 1920, dân từ Quảng Yên (Bắc Kỳ) và Hải Nam (Trung Quốc) bắt đầu kéo tới đây sau khi người ta phát hiện nguồn nước ngọt ở phía nam đảo.[3][5] Năm 1937, vua Bảo Đại phái 12 người đến đảo để lập đồn canh phòng và xây dựng chế độ lý trưởng.[5] Thời Pháp thuộc, lộ trình tuần tra định kì của Pháp khởi đầu tại vịnh Hạ Long đến Cô Tô, Bạch Long Vĩ, vòng quanh quần đảo Hoàng Sa, quay lại dọc bờ biển Trung Kỳ rồi kết thúc ở Cát Bà.[3]

Đến thời Thế chiến 2, Nhật đảo chính Pháp ở Đông Dương và tước khí giới của quân lính Bảo Đại đóng trên đảo. Năm 1946, Pháp quay trở lại Đông Dương và khôi phục lại chế độ cai trị trên đảo.[7]

Năm 1949, Quốc dân đảng Trung Quốc thua trận chạy ra đảo Đài Loan và chiếm đảo Bạch Long Vĩ. Tháng 7 năm 1955, Quân Giải phóng Nhân dân Trung Quốc tấn công quân Quốc dân đảng và kiểm soát đảo này.[7]

Ngày 16 tháng 1 năm 1957, Việt Nam Dân chủ Cộng hoà tiếp thu đảo từ Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa. Cũng trong ngày này, Thủ tướng Chính phủ Việt Nam Dân chủ Cộng hoà ký Nghị định số 49/TTg quy định đảo Bạch Long Vĩ là xã trực thuộc Uỷ ban nhân dân thành phố Hải Phòng.[7]

Cuối năm 1965, Không quân Hoa Kỳ tăng cường ném bom miền Bắc Việt Nam khiến toàn bộ dân cư của đảo phải sơ tán về đất liền. Suốt từ đó đến tận năm 1992 thì đảo này chỉ có quân đồn trú là Tiểu đoàn 152 (sau này là Trung đoàn 952 Vùng I hải quân).[7]

Ngày 9 tháng 12 năm 1992, Chính phủ Việt Nam ra Nghị định số 15/NĐ/CP thành lập huyện Bạch Long Vĩ thuộc thành phố Hải Phòng. Ngày 26 tháng 2 năm 1993, Hải Phòng tổ chức đưa 62 thanh niên xung phong và một số hộ ngư dân đầu tiên ra đảo.[7] Ngày 27 tháng 7 năm 1994, Thủ tướng Chính phủ Việt Nam ký quyết định số 379/TTg phê duyệt Luận chứng kinh tế kỹ thuật tổng thể xây dựng huyện đảo Bạch Long Vĩ thành một đơn vị hành chính cấp huyện phát triển kinh tế - quốc phòng - xã hội toàn diện, một trung tâm dịch vụ hậu cần nghề cá của ngư trường vịnh Bắc Bộ.[8] Nghị quyết số 32/NQ-TW của Bộ Chính trị Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam (khoá IX) giao Bộ Thuỷ sảnTổng cục Du lịch (Việt Nam) nghiên cứu xây dựng đảo Bạch Long Vĩ sớm trở thành trung tâm chế biến và dịch vụ hậu cần nghề cá cho các tỉnh ven biển Bắc Bộ.[9]

Kinh tế

Năm 2005, giá trị sản xuất theo giá thực tế của huyện Bạch Long Vĩ là 48,67 tỷ đồng Việt Nam, trong đó cao nhất là thương mại (21,1 tỷ đồng, riêng hàng tiêu dùng hộ cá thể chiếm 13 tỉ) và công nghiệp chế biến (8 tỷ đồng).[10]

Hệ thống âu thuyền, cầu cảng, trạm,...có thể đáp ứng gần hai mươi nghìn lượt tàu đánh bắt thủy hải sản trên vịnh Bắc Bộ vào neo đậu tránh bão, mua bán hải sản, tiếp dầu, lương thực, nước ngọt.[11] Trên đảo có trường mầm non, trường tiểu học, bệnh viện, chùa,...Hiện người ta còn triển khai xây dựng hồ chứa nước ngọt, hệ thống thủy lợi, xây dựng trại sản xuất giống bào ngư,...[12]

Khu bảo tồn biển

Khu bảo tồn biển Bạch Long Vĩ được Thủ tướng Chính phủ Việt Nam ký Quyết định số 2630/QĐ-TTg thành lập vào ngày 31 tháng 12 năm 2013 để bảo vệ các đối tượng gồm: hệ sinh thái rạn san hô, hệ sinh thái rong biển - cỏ biển, bãi giống, bãi đẻ và các loài thủy sinh vật sinh sống tại khu vực khu bảo tồn. Cá voi và cá heo có thể sống quanh đảo.[13] Khu bảo tồn có phạm vi là vùng đất liền trên đảo và ven bờ biển có ranh giới bên ngoài xác định theo đường nối các điểm lồi của đường đẳng sâu 30 m, có vĩ độ trải từ 20º07'35" đến 20º08'36" vĩ Bắc và kinh độ trải từ 107º42'20" đến 107º44'15" kinh Đông. Tổng diện tích khu bảo tồn biển Bạch Long Vĩ là 27.008,93 ha, trong đó 2.570,15 ha thuộc phạm vi bảo vệ nghiêm ngặt.[14]

Hành chính

Huyện Bạch Long Vĩ không phân chia thành các đơn vị hành chính cấp xã, thay vào đó chính quyền cấp huyện trực tiếp quản lý về mọi mặt.

Sản vật

Bào ngư Bạch Long Vĩ

Ghi chú

  1. ^ 大角頭, Wade-Giles: Ta-chiao T'ou, Hán-Việt: Đại Giác đầu.

Tham khảo

  1. ^ Tổng cục Thống kê
  2. ^ Tập bản đồ hành chính Việt Nam. Nhà xuất bản Tài nguyên – Môi trường và Bản đồ Việt Nam. Hà Nội, 2013.
  3. ^ a b c d e Ngọc Nhàn-Trung tâm Lưu trữ Quốc gia I. “Đảo Bạch Long Vĩ trong nghiên cứu thám sát của người Pháp”. Cục Văn thư và Lưu trữ nhà nước (Việt Nam). Truy cập ngày 28 tháng 4 năm 2013.
  4. ^ a b c “Địa hình - địa mạo của Huyện đảo”. Trang chủ của huyện Bạch Long Vĩ. 22 tháng 11 năm 2008. Truy cập ngày 28 tháng 4 năm 2013.
  5. ^ a b c d “Some features about Bach Long Vi island development history” (bằng tiếng Anh). Communist Party of Vietnam Online Newspaper. 26 tháng 7 năm 2007. Truy cập ngày 28 tháng 4 năm 2013.
  6. ^ “Vị trí địa lý và khí hậu huyện đảo Bạch Long Vỹ”. Trang chủ của huyện Bạch Long Vĩ. 22 tháng 11 năm 2008. Truy cập ngày 28 tháng 4 năm 2013.
  7. ^ a b c d e f “Quá trình hình thành và phát triển của huyện đảo Bạch Long Vĩ”. Trang chủ huyện Bạch Long Vĩ. Bản gốc lưu trữ ngày 16 tháng 11 năm 2007. Truy cập ngày 28 tháng 4 năm 2013.
  8. ^ “Giới thiệu về Huyện đảo Bạch Long Vĩ”. Trang chủ huyện Bạch Long Vĩ. Bản gốc lưu trữ ngày 16 tháng 11 năm 2007. Truy cập ngày 28 tháng 4 năm 2013.
  9. ^ “Nghị quyết số 32-NQ/TW của Bộ Chính trị về xây dựng và phát triển thành phố Hải Phòng trong thời kỳ công nghiệp hoá, hiện đại hoá đất nước, ngày 5 tháng 8 năm 2003”. Báo điện tử Đảng Cộng sản Việt Nam. 1 tháng 1 năm 2006. Truy cập ngày 28 tháng 4 năm 2013.
  10. ^ “Ước tính giá trị sản xuất các ngành kinh tế huyện Bạch Long Vĩ năm 2005”. Trang chủ của huyện Bạch Long Vĩ. 22 tháng 8 năm 2008. Truy cập ngày 28 tháng 4 năm 2013.
  11. ^ Linh Nhâm (26 tháng 3 năm 2013). “20 năm huyện đảo Bạch Long Vĩ”. Báo Pháp luật Việt Nam điện tử. Truy cập ngày 28 tháng 4 năm 2013.
  12. ^ Lam Khê (23 tháng 3 năm 2013). 'Bạch Long Vĩ' tuổi 20”. Tiền phong Online. Truy cập ngày 28 tháng 4 năm 2013.
  13. ^ “Cá voi dài 10 mét chết dạt vào đảo Bạch Long Vĩ”. Báo điện tử Dân Trí. Truy cập 7 tháng 3 năm 2017.
  14. ^ “Quyết định số 2630/QĐ-TTg của Thủ tướng Chính phủ: Về việc thành lập khu bảo tồn biển Bạch Long Vĩ”. Cổng thông tin điện tử Chính phủ. 31 tháng 12 năm 2013. Truy cập ngày 3 tháng 6 năm 2013.

Xem vị trí trên Google Maps