Bình hầu

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia

Bình Hầu (chữ Hán: 平侯) là thụy hiệu hoặc tước hiệu của một số vị quân chủphiên vương trong lịch sử khu vực Á Đông thời phong kiến.

Thụy hiệu[sửa | sửa mã nguồn]

Tước hiệu[sửa | sửa mã nguồn]

  • Bình Hầu là tước hiệu của Công Sư Hỷ thời Tây Hán, cả thảy truyền được 3 đời.

Xem thêm[sửa | sửa mã nguồn]