Bốt điện thoại

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Bản sao của những chiếc bốt điện thoại đỏ Anh Quốc tại khu South Lake, thành phố Pasadena, bang California, Hoa Kỳ

Bốt điện thoại, hay còn có những tên gọi khác như buồng điện thoại hay bốt điện thoại công cộng,[1][2] là những kiến trúc nhỏ nhắn được trang bị điện thoại thẻ và được thiết kế thuận tiện cho cho người sử dụng điện thoại; thường là người dùng bước chân vào trong bốt và đóng cửa bốt lại rồi sử dụng dịch vụ điện thoại thẻ trong đó.

Buồng điện thoại như này thường có hệ thống ánh sáng, một khung cửa tạo sự riêng tư và những chiếc cửa sổ để những người khác biết khi chiếc bốt đang có người dùng. Chiếc buồng có thể được trang bị danh bạ in sẵn những số điện thoại của địa phương, và buồng điện thoại theo lắp đặt thông thường, giống như một khách sạn, có thể được trang bị với giấy và bút hay thậm chí là cả ghế ngồi. Một chiếc bốt ngoài trời có thể được làm bằng kim loại và chất dẻo nhằm chống chịu với các yếu tố và sử dụng nặng, còn buồng điện thoại trong nhà (trước kia còn gọi là phòng tĩnh) có thể có kiến trúc và trang thiết bị phức tạp hơn.[3] Hầu hết những chiếc bốt ngoài trời đều thể hiện đặc trưng với tên thương hiệu và logo của nhà cung cấp dịch vụ điện thoại.

Phiên bản thay thế cho các bốt điện thoại[sửa | sửa mã nguồn]

Khoảng thời gian một phần ba cuối cùng của thế kỷ 20, điện thoại thẻ được gắn lên tường hay các bốt ngày càng trở nên phổ biến, chúng thường thay thế cho những chiếc bốt điện thoại kiểu cũ.

Xem thêm[sửa | sửa mã nguồn]

Tham khảo[sửa | sửa mã nguồn]

  1. ^ “Phone Boxes”. legendarydartmoor.co.uk. ngày 21 tháng 3 năm 2016. Bản gốc lưu trữ ngày 13 tháng 2 năm 2021. Truy cập ngày 5 tháng 6 năm 2021.
  2. ^ Discussion Note on Phone Boxes, Kiosks and ATM machines at Urban Design London
  3. ^ “Public Telephones”. Melchior Telematics. Bản gốc lưu trữ ngày 3 tháng 3 năm 2016. Truy cập ngày 4 tháng 12 năm 2007.

Liên kết ngoài[sửa | sửa mã nguồn]