Hội chứng Stendhal

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia

Hội chứng Stendhal hoặc hội chứng Florence là một tình trạng tâm thần liên quan đến nhịp tim nhanh, ngất xỉu, lú lẫn và thậm chí là ảo giác,[1] được cho là xảy ra khi các cá nhân tiếp xúc với các đồ vật, tác phẩm nghệ thuật hoặc hiện tượng đẹp đẽ và cổ kính.[2]

Hội chứng Stendhal được đặt theo tên của Marie-Henri Beyle (1783–1842), được biết đến nhiều với bút danh Stendhal.

Một tài liệu gần đây hơn về hội chứng Stendhal là vào năm 2018, một du khách đến thăm Phòng trưng bày Uffizi ở Florence bị nhồi máu cơ tim khi chiêm ngưỡng tác phẩm Sự ra đời của thần Vệ nữ của Sandro Botticelli.[3]

Tham khảo[sửa | sửa mã nguồn]

  1. ^ Nick Squires (28 tháng 7 năm 2010). “Scientists investigate Stendhal Syndrome – fainting caused by great art”. The Daily Telegraph. London. Lưu trữ bản gốc ngày 22 tháng 6 năm 2018. Truy cập ngày 1 tháng 10 năm 2019.
  2. ^ Nicholson, Timothy Richard Joseph; Pariante, Carmine; McLoughlin, Declan (2009). “Stendhal syndrome: A case of cultural overload”. BMJ Case Reports. 2009: bcr0620080317. doi:10.1136/bcr.06.2008.0317. PMC 3027955. PMID 21686859.
  3. ^ Jones, Jonathan (18 tháng 12 năm 2018). “Stendhal syndrome: can art really be so beautiful it makes you ill?”. The Guardian. Lưu trữ bản gốc ngày 16 tháng 8 năm 2022. Truy cập ngày 27 tháng 11 năm 2019.

Liên kết ngoài[sửa | sửa mã nguồn]