Lệnh cấm vận đối với Bắc Síp

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Các ! Sân bay Quốc tế, nơi chuyến bay quốc tế có thể chỉ diễn ra xuyên Thổ nhĩ kỳ do lệnh cấm vận.

Một lệnh cấm vận quốc tế chống lại Bắc Síp[1] tại địa điểm trong một số khu vực. Lệnh cấm vận được hỗ trợ bởi các chính sách của liên Hiệp Quốc[2] và ứng dụng của mình bằng việc liên Minh châu Âu là phù hợp với một phụ nữ châu Âu, Tòa án công Lý (SUNG) quyết định được đưa vào năm 1994.[3]

Bắc Síp đã bị cấm vận nghiêm trọng kể từ khi nó đơn phương tuyên bố độc lập trong năm 1983,[4] và cấm vận được tích cực thúc đẩy bởi một chiến dịch của người Síp Hi Lạp. Trong số các tổ chức từ chối thỏa thuận với cộng đồng người Síp Thổ Nhĩ Kỳ  là Liên Minh Bưu chính Quốc tế, các Tổ chức Hàng không Dân sự Quốc tế. Lệnh cấm vận kinh tế  đã rất trầm trọng hơn khi các phán quyết của các SUNG vào năm 1994, khi giấy chứng nhận lương thực do Bắc Síp được coi là không thể chấp nhận cho Liên Minh châu Âu.[5] Xuất khẩu và hàng không từ Bắc Síp diễn ra xuyên Thổ Nhĩ Kỳ, với các chuyến bay trực tiếp bị cấm toàn thế giới. Thổ nhĩ kỳ cũng đối mặt với các lệnh cấm vận trong thể thao và văn hóa. Các đội Người Síp Thổ Nhĩ Kỳ cũng không thể chơi các trận đấu quốc tế.Các vận động viên Síp, Thổ Nhĩ Kỳ không thể cạnh tranh quốc tế, trừ khi họ đại diện cho một nước khác, và một số buổi hòa nhạc của nhạc sĩ hoặc ban nhạc quốc tế tại Bắc Síp đã bị chặn.

Lệnh cấm vận kinh tế[sửa | sửa mã nguồn]

Phát triển của lệnh cấm vận[sửa | sửa mã nguồn]

Với một dấu hiệu trên thương mại có thể nhìn thấy. Thương mại qua Đường màu Xanh là kỹ thuật có thể, nhưng được coi là không thực tế.

Sau sự phá hủy kinh tế trong sự xâm lược của TNK vào CH Síp vào năm 1974, phần phía nam của đảo nhận được trợ cấp to lớn từ cộng đồng quốc tế để phát triển kinh tế. Bắc Síp, trong khi đó, chỉ nhận được hỗ trợ từ Thổ nhĩ kỳ và rất ít sự trợ giúp quốc tế. Điều này gây ra ít sự kinh tế phát triển so với phía nam và sự phụ thuộc kinh tế vào Thổ nhĩ kỳ.[6] Lệnh cấm vận kinh tế ngăn dòng tiền nước ngoài như một yêu cầu tăng thêm,cái đã bị dập tắt và được sử dụng như tiết kiệm ngoại quốc t và dòng vốn là không thể trả lại. lLệnh cấm vận cũng hạn chế ngành du lịch.[7]

Cho đến năm 1994, các Vương quốc Anh, Đứcvà một số khác các Nước châu Âu chấp nhận thực phẩm của Síp thổ nhĩ kỳ, bao gồm cam quýt được nhập khẩu trực tiếp. Trong khi  một thỏa thuận được tổ chức vào năm 1972 cấp quyền truy cập vào thị trường châu Âu để hàng hóa quy định của nước cộng Hòa Síp, thỏa thuận đã được giải thích như một áp dụng cho cả hòn đảo và Phòng thương Mại Síp thổ nhĩ kỳ  gửi giấy chứng nhận làm phiền tem của Síp, chứ không phải của Thổ Nhĩ Kỳ,Liên Bang Síp hoặc TRNC. Trong năm 1983, khi bản tuyên ngôn của TRNC, Cộng Hòa Síp đã thay đổi tem và thông báo liên Minh châu Âu và các nước thành viên rằng chỉ có giấy chứng nhận của mình với tem mới có nguồn gốc từ lãnh thổ dưới sự kiểm soát của nước cộng Hoà, nên được chấp nhận. Tuy nhiên, Hội đồng châu Âu nhắc lại rằng cả hai bên sẽ được hưởng lợi đều từ một thỏa thuận như vậy, và hàng hóa từ Síp Thổ nhĩ kỳ  tiếp tục được nhập khẩu trực tiếp. Các Anh, Bộ Nông nghiệp đã đưa ra một tuyên bố rằng " giấy chứng nhận các hàng hóa của Síp,Thổ Nhĩ Kỳ tốt như Síp Hi Lạp."[8]

Vào năm 1992, một nhóm của Hy Lạp Síp chanh nhà sản xuất kiện Bộ Nông nghiệp, và các trường đã được gọi đến Tòa án châu Âu. Các SUNG phán quyết chống lại sự chấp nhận của Síp thổ nhĩ kỳ hàng, và do đó có hiệu lực tiến hành một lệnh cấm vận chống lại Bắc Síp.Lỗi chú thích: Thẻ mở <ref> bị hỏng hoặc có tên sai

Sau kế hoạch Annan[sửa | sửa mã nguồn]

Sau Kế hoạch Annan cho Síp, đã có lời hứa của liên Minh châu Âu sẽ nới lỏng trừng phạt Bắc Síp, bao gồm mở một cảng, nhưng chúng đã bị chặn bởi cộng Hòa Síp. Síp Thổ nhĩ kỳ có thể xuất khẩu ra thế giới qua con Đường Xanh, nhưng điều này yêu cầu có sự chấp thuận của cộng Hòa Síp và nặng quan liêu, đó là cảm nhận như không thực tế bởi người kinh doanh Síp thổ nhĩ kỳ.

Trong những năm 2000 và năm 2010, các công ty và doanh nghiệp toàn cầu, đã kết nối với Bắc Síp xuyên Thổ nhĩ kỳ, mà đã được coi như là một dạng bình thường bởi Síp Thổ Nhĩ Kỳ. Tuy nhiên, Síp Thổ Nhĩ Kỳ chỉ có thể truy cập vào các trường toàn cầu như là người tiêu dùng, nhưng không phải là sản xuất, và truy cập này vẫn còn phụ thuộc vào Thổ Nhĩ Kỳ.[9]

Cấm vận giao thông[sửa | sửa mã nguồn]

Cảng danh sách, nơi các quốc tế giao thông bị ảnh hưởng bởi một lệnh cấm vận.

Các chuyến bay đến Sân bay Quốc tế của Bắc Síp bị cấm quốc tế.[10] Các chuyến bay liên tục chỉ diễn ra từ Thổ nhĩ kỳ,  là quốc gia duy nhất công nhận Bắc Síp, và tất cả các máy bay bay đến Bắc Síp từ các quốc gia khác phải dừng lại ở Thổ nhĩ kỳ.[11] Năm 2005  chuyến bay điều lệ giữa Azerbaijan và Bắc Síp, chuyến bay đầu tiên từng khởi đầu từ một đất nước khác không phải Thổ nhĩ kỳ, được coi như là một bước ngoặt và Azerbaijan bắt đầu chấp nhận hộ chiếu Síp thổ nhĩ kỳ.[12]

Trong hội nghị của các liên Minh Bưu chính ở Rio de Janeiro trong năm 1979, cộng Hòa Síp thu được một phát biểu có tuyên bố rằng tem Síp thổ nhĩ kỳ  là bất hợp pháp và không hợp lệ.

Síp Thổ nhĩ kỳ bị giới hạn một phần  trên du lịch cá nhân bởi cách lấy hộ chiếu được cấp bởi cộng Hòa Síp. Theo Rebecca Bryant, một chuyên gia về Síp, với sự phát triển của Hàng không Thổ nhĩ kỳ và phá sản của Síp Airways, Ercan vẫn nhộn nhịp hơn Cảng Sân bay Quốc Tế Larnaca năm 2015, nhưng nó vẫn còn phụ thuộc vào Thổ nhĩ kỳ.

Cấm vận văn hóa[sửa | sửa mã nguồn]

Thể thao[sửa | sửa mã nguồn]

Meliz Redif, vận động viên đầu tiên Síp thổ nhĩ kỳ  ở Olympic, đã có bằng công dân Thổ Nhĩ Kì để tham gia.

Síp Thổ Nhĩ Kỳ cũng không thể tham gia các đại hội thể thao quốc tế.[13] Các ủy Ban Olympic Quốc tế cấm Síp Thổ Nhĩ Kì tham gia thế vận hội như vận động viên độc lập dưới cờ Olympic, và yêu cầu họ để cạnh tranh dưới lá cờ của một quốc gia được công nhận. Meliz Redif, vận động viên đầu tiên Síp thổ nhĩ kỳ tham gia Olympics, đã phải được Thổ Nhĩ Kỳ cấp quyền công dân trong khi một số vận động viên khác từ chối tham gia cho quốc gia khác.[14]

Síp Thổ Nhĩ Kỳ không thể chơi ở các trận đấu quốc tế. Sau cuộc xâm lược của Thổ Nhĩ Kỳ vào năm 1974, đội bóng đá của Síp Thổ Nhĩ Kỳ đã có thể chơi tại các trận đấu quốc tế với các đội từ các quốc gia khác như Thổ Nhĩ K ỳ, ả Rập Saudi, Malaysia, Libya. Điều này là do sự khoan dung được thể hiện bởi FIFA nhờ các sáng kiến của thư ký của họ, Helmut Kaiser. Tuy nhiên, sau bản tuyên ngôn độc lập trong năm 1983, các đội và đội tuyển quốc gia Síp Thổ Nhĩ Kỳ bị mất khả năng để chơi trận đấu quốc tế. Một đội bóng Thổ Nhĩ Kỳ , Fenerbahçe SK đã đến Bắc Síp năm 1990 và lên kế hoạch để chơi với một địa phương tại đây, nhưng trận đấu là không được cho phép bởi FIFA, những người đã từ chối chấp nhận Liên Đoàn bóng Đá Síp thổ nhĩ kỳ như là một thành viên. Trong ELF Cup tổ chức tại Bắc Síp vào năm 2006, FIFA đã thành công trong việc gây áp lực để Afghan không thi đấu trong giải, và các thành viên FIFA như Kyrgyzstan và Tajikistan gửi đội bóng của họ thay thế[15]Síp Thổ Nhĩ đã gửi yêu cầu tham gia FIFA nhưng đã bị từ chối một lần nữa trong năm 2004, sau khi trưng cầu dân ý Kế hoạch Annan. Trong năm 2007, một trận đấu bóng đá giao hữu giữa Çetinkaya Türk S.K và Luton Town F.C. đã bị hủy bỏ sau áp lực Síp hy lạp. Trong năm 2014, liên Đoàn bóng Đá Síp Thổ Nhĩ Kì đăng kí để tham gia Hiệp hội bóng Đá Síp, nhưng các cuộc đàm phán đến bế tắc.[16]

Sự cô lập thể thao gặp bởi Bắc Síp là không chia sẻ với tất cả các tiểu bang không được công nhận khác ví dụ, Transnistria có một đội tham gia trong cuộc thi quốc tế. Bắc Síp đã tham gia NF Board để giảm bớt ảnh hưởng của sự cô lập quốc tế trong bóng đá.[17]

Âm nhạc[sửa | sửa mã nguồn]

Cộng Hòa Síp cho rằng kinh doanh ở phía Bắc là bất hợp pháp, cản trở buổi biểu diễn của các ban nhạc hay ca sĩ quốc tế. Trong năm 2010, một buổi hòa nhạc của Jennifer Lopez, dự kiến sẽ diễn ra ở phía Bắc Síp, đã bị hủy bỏ sau chiến dịch  bởi một nhóm người Síp hy lạp.[18] Rihanna cũng hủy bỏ một buổi hòa nhạc sau một chiến dịch tương tự. Vào năm 2012, Julio Iglesias đã hủy bỏ một buổi hòa nhạc và sau đó kiện khách sạn và các cơ quan chức năng  Síp thổ nhĩ kỳ,tuyên bố rằng ổng đã bị lừa liên quan đến tính hợp pháp của các buổi hòa nhạc. Tuy nhiên, các buổi hòa nhạc quốc tế vẫn tiếp tục diễn ra tại đây.[19]

Bắc Síp không thể tham gia hay đăng kí để tham gia trong Eurovision Song Contest.

Tham khảo[sửa | sửa mã nguồn]

  1. ^ “EU to ease north Cyprus trade ban”. BBC. Truy cập ngày 25 tháng 7 năm 2015.
  2. ^ “The thorn in Europe's side”. The Economist. Truy cập ngày 25 tháng 7 năm 2015.
  3. ^ Talmon, Stefan (2001). “The Cyprus Question before the European Court of Justice”. European Journal of International Law. 12 (4): 727–750. doi:10.1093/ejil/12.4.727.
  4. ^ Günçavdi, Ömer; Küçük, Suat (2009). “Economic Growth Under Embargoes in North Cyprus: An Input‐Output Analysis”. Turkish Studies. 10 (3): 365–392. doi:10.1080/14683840903141699.
  5. ^ Pegg, Scott (1998). International Society and the de Facto State. Ashgate Publishing. tr. 117. ISBN 9781840144789.
  6. ^ Kyle, Keith. “The economic consequences of the 1974 conflict”. Bản gốc lưu trữ ngày 29 tháng 5 năm 2013. Truy cập ngày 25 tháng 7 năm 2015.
  7. ^ Gilmore, Audrey; Carson, David; Fawcett, Lyn; Ascenção, Mário (2007). “Sustainable marketing – the case of Northern Cyprus”. The Marketing Review. 7 (2): 113–124. doi:10.1362/146934707x198830.
  8. ^ Pope, Hugh. “Sanctions ruling 'kills hope of united Cyprus': The Turkish-Cypriot leader, Rauf Denktash, condemns the European Court decision as harassment, reports Hugh Pope”. The Independent. Truy cập ngày 25 tháng 7 năm 2015.
  9. ^ Bryant, Rebecca. “The victory of Mustafa Akıncı in northern Cyprus gives hope to Turkish Cypriots of a better future”. Greece at LSE. Truy cập ngày 28 tháng 7 năm 2015.
  10. ^ “Students Flock to Universities in Northern Cyprus”. The New York Times. Truy cập ngày 25 tháng 7 năm 2015.
  11. ^ “Europe diary: Island isolation”. BBC. Truy cập ngày 25 tháng 7 năm 2015.
  12. ^ “Landmark flight travels from Azerbaijan to North Cyprus without stopping in Turkey”. The Daily Star. Bản gốc lưu trữ ngày 16 tháng 3 năm 2019. Truy cập ngày 25 tháng 7 năm 2015.
  13. ^ “Divided Cyprus begins to build bridges”. The Guardian. Truy cập ngày 28 tháng 7 năm 2015.
  14. ^ “Meliz Redif to make Olympic history”. OBV. Truy cập ngày 28 tháng 7 năm 2015.
  15. ^ Menary, Steve (2010). “Football and the Cyprus conflict”. Soccer & Society. 11 (3): 253–260. doi:10.1080/14660971003619545.
  16. ^ “Greek Cypriot footballer labelled traitor for joining Turkish Cypriot team”. World Bulletin. Truy cập ngày 28 tháng 7 năm 2015.
  17. ^ Isachenko, Daria (2012). The Making of Informal States: Statebuilding in Northern Cyprus and Transdniestria. Palgrave Macmillan. tr. 164–5. ISBN 9780230392069.
  18. ^ “Jennifer Lopez cancels controversial concert in north Cyprus”. NY Daily News. Associated Press. Truy cập ngày 25 tháng 7 năm 2015.
  19. ^ Vatmanidis, Theo. “Lara Fabian's announcement of Northern Cyprus concert creates controversy”. EuroVisionary. Truy cập ngày 28 tháng 7 năm 2015.