Nguyễn Văn Thọ (nhà văn)
| Nguyễn Văn Thọ | |
|---|---|
| Thông tin cá nhân | |
| Sinh | |
Ngày sinh | 6 tháng 10, 1948 |
Nơi sinh | Tthôn Đà, xã Quỳnh Khê, huyện Quỳnh Phụ, tỉnh Thái Bình (nay là xã Nguyễn Du), tỉnh Hưng Yên |
| Nơi cư trú | Hà Nội |
| Giới tính | nam |
| Quốc tịch | |
| Đảng chính trị | |
| Nghề nghiệp | nhà văn |
| Lĩnh vực | văn học |
| Sự nghiệp văn học | |
| Bút danh | Thụ Nguyễn |
| Thể loại | truyện ngắn, ký, tiểu thuyết |
| Tác phẩm |
|
| Giải thưởng | Danh sách |
| Binh nghiệp | |
| Thuộc | |
| Năm tại ngũ | 1965 - 1976 |
| Đơn vị |
|
| Giải thưởng | |
| Giải thưởng Nhà nước 2022 Văn học Nghệ thuật | |
Nguyễn Văn Thọ (sinh năm 1948) là nhà văn Việt Nam, được tặng Giải thưởng Nhà nước về Văn học Nghệ thuật vào năm 2022.
Tiểu sử
[sửa | sửa mã nguồn]Nguyễn Văn Thọ (bút danh Thụ Nguyễn) sinh ngày 6 tháng 10 năm 1948 tại thôn Đà, xã Quỳnh Khê, huyện Quỳnh Phụ, tỉnh Thái Bình (nay là xã Nguyễn Du), tỉnh Hưng Yên.
Năm 1965, sau khi tốt nghiệp trường cấp III Trưng Vương, Nguyễn Văn Thọ gia nhập quân đội, biên chế thuộc trung đoàn cao xạ 220 bảo vệ Hà Nội. Năm 1968, ông đi B (miền Nam), tham gia mặt trận Tây Nguyên, chiến đấu tại nhiều nơi. Năm 1976, ông giải ngũ về làm tại Công ty Thủy sản cấp I. Năm 1981, ông tốt nghiệp Đại học Thương nghiệp. Sau đó làm đến chức vụ Phó Chánh văn phòng Tổng công ty Muối. Năm 1988, ông sang Cộng hòa Dân chủ Đức làm Đội trưởng lao động và ở lại Đức sau khi nước Đức thống nhất. Năm 2014, ông về định cư hẳn tại Hà Nội.[1]
Ông là hội viên Hội Nhà văn Việt Nam từ năm 2005.
Sự nghiệp
[sửa | sửa mã nguồn]Các truyện ngắn tiêu biểu của Nguyễn Văn Thọ: Vườn Maria (giải Khuyến khích cuộc thi truyện ngắn, báo Văn Nghệ 2000 - 2001), Cõi ảo (giải Nhì cuộc thi truyện ngắn, tạp chí Văn nghệ Quân đội 2001 - 2002), Phố cũ (giải Tư cuộc thi truyện ngắn, báo Văn Nghệ 2003 - 2004), “Vàng xưa” - tập truyện ngắn (Tặng thưởng của Hội Nhà văn Việt Nam năm 2003).[2]
Bên cạnh mảng văn học, Nguyễn Văn Thọ còn là một nhà báo chính luận. Ông viết nhiều chính luận bàn về các vấn đề chính trị, xã hội cho các báo lớn tại Việt Nam như tham gia mục Góc nhìn của VNExpress, Kính đa tròng của Dân Việt, Tuần VN.net.
Năm 2022, ông được tặng Giải thưởng Nhà nước về Văn học Nghệ thuật với tác phẩm: Quyên (tiểu thuyết).[3]
Tác phẩm chính
[sửa | sửa mã nguồn]Truyện ngắn, tiểu thuyết
[sửa | sửa mã nguồn]- Gió lạnh (tập truyện ngắn, 1999);
- Vàng xưa (tập truyện ngắn, 2003);
- Thất Huyền cầm (tập truyện ngắn, 2006);
- Sẫm violet (tập truyện ngắn, 2013)
- Quyên (tiểu thuyết, 2009, tái bản 2020);[4]
- Hương mỹ nhân (truyện ngắn, 2016, tái bản 3 lần 2020);
- Vườn mộng (tập truyện ngắn, 2018, tái bản 2020);
- Đi qua đời tôi (lý luận – chân dung, 2020).
Nguồn:[1]
Tùy bút, bút ký
[sửa | sửa mã nguồn]- Đào ở xứ người (tạp văn);
- Mưa thành phố (tạp văn);
- Vợ cũ (tạp văn);
- Đầu ngọn sóng (tùy bút, 2016)[5]
Vinh danh
[sửa | sửa mã nguồn]- Giải thưởng Nhà nước về Văn học Nghệ thuật năm 2022.
Giải thưởng văn học
[sửa | sửa mã nguồn]- Giải Khuyến khích cuộc thi truyện ngắn, báo Văn Nghệ 2000 - 2001 với Vườn Maria;
- Giải Nhì (không có giải nhất) cuộc thi truyện ngắn tạp chí Văn nghệ quân đội 2000-2002 với Cõi ảo;
- Tặng thưởng Hội Nhà văn Việt Nam cho tập truyện ngắn Vàng xưa năm 2003.[1]
- Giải Tư cuộc thi truyện ngắn, báo Văn Nghệ 2003 - 2004 với Phố cũ;
- Giải Nhì tiểu thuyết Quyên cuộc thi tiểu thuyết Hội nhà văn Việt Nam năm 2006-2009[6].
Tham khảo
[sửa | sửa mã nguồn]- ^ a b c "Nhà văn Nguyễn Văn Thọ". Bảo tàng Văn học Việt Nam. Truy cập ngày 18 tháng 4 năm 2025.
- ^ Hoàng Nguyên (ngày 21 tháng 12 năm 2010). "Nguyễn Văn Thọ, giải B tiểu thuyết: Thân phận người Việt xa xứ". Thể thao Văn hóa. Truy cập ngày 18 tháng 4 năm 2025.
- ^ "87 tác giả, đồng tác giả được tặng Giải thưởng Nhà nước về văn học nghệ thuật năm 2022". TTXVN. Truy cập ngày 26 tháng 5 năm 2024.
- ^ "Tiểu thuyết Quyên của nhà văn Nguyễn Văn Thọ được dựng thành phim".
- ^ "Tùy bút Từ Sơn La tới Lai Châu: Đầu ngọn sóng của Nhà văn Nguyễn Văn Thọ". Bản gốc lưu trữ ngày 4 tháng 7 năm 2018. Truy cập ngày 4 tháng 7 năm 2018.
- ^ "Nguyễn Văn Thọ, giải B tiểu thuyết: Thân phận người Việt xa xứ".