Phạm Thịnh

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Phạm Thịnh
Thượng thư
Thông tin cá nhân
Giới tínhNam
Học vấnTiến sĩ
Chức quanThượng thư
Quốc giaĐại Việt
Thời kỳLê sơ, Mạc

Phạm Thịnh (? - ?)[1] là một thượng thư thời Lê sơ, đỗ tiến sĩ năm 1487[1][2] vào thời vua Lê Thánh Tông.

Thân thế[sửa | sửa mã nguồn]

Phạm Thịnh là người làng Tam Á, huyện Gia Định,[2] theo một sách xuất bản năm 2002 bởi Nhà xuất bản Văn hóa thông tin thì nay là thôn Tam Á, xã Gia Đông, thị xã Thuận Thành, Bắc Ninh, Việt Nam.[3] Không rõ năm sinh và năm mất của ông.[1]

Sự nghiệp[sửa | sửa mã nguồn]

Ông đậu đồng tiến sĩ khoa Đinh Mùi niên hiệu Hồng Đức năm 1487.[4] Phạm Thịnh đã đi sứ hai lần và làm quan đến chức thượng thư.[2] Khi nhà Mạc giành ngôi nhà Lê sơ, ông không chịu theo Mạc.[2]

Gia đình[sửa | sửa mã nguồn]

Ông là cha của Phạm Điển, sinh năm 1531.[3]

Nhận định[sửa | sửa mã nguồn]

Phan Huy Chú trong Lịch triều hiến chương loại chí có viết một mục về ông tại phần "Bề tôi tiết nghĩa" thuộc Nhân vật chí và cho rằng ông "được khen là tiết nghĩa".[2]

Tham khảo[sửa | sửa mã nguồn]

Thư mục[sửa | sửa mã nguồn]

  1. Phạm Đình Nhân; Trung tâm UNESCO thông tin tư liệu lịch sử và văn hóa Việt Nam (1999), Danh tướng Phạm Tu và họ Phạm trong lịch sử, Nhà xuất bản Văn hóa thông tin
  2. Trần Hồng Đức (1999), Hội khoa học lịch sử Việt Nam (biên tập), Các vị trạng nguyên, bảng nhãn, thám hoa qua các triều đại phong kiến Việt Nam, Nhà xuất bản Văn hóa thông tin
  3. Bùi Hạnh Cẩn; Minh Nghĩa; Việt Ánh (2002), Trạng nguyên, Tiến sĩ, Hương cống Việt Nam, Nhà xuất bản Văn hóa thông tin
  4. Phan Huy Chú (2014), Nguyễn Minh Nhựt; Nguyễn Thế Truật; Trần Đình Việt; Đào Thị Tú Uyên; Võ Thị Ngọc Phượng (biên tập), Lịch triều hiến chương loại chí, tập 2, Nhân vật chí, Thành phố Hồ Chí Minh, Việt Nam: Nhà xuất bản Trẻ, ISBN 978-604-1-03015-2

Đọc thêm[sửa | sửa mã nguồn]