Tán tỉnh

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
The Flirtation, tranh của Eugene de Blaas
Tranh vẽ cảnh tán tỉnh giữa đàn ông và phụ nữ của Henri Gerbault

Tán tỉnh (còn được gọi là tán, ve vãn, quyến rũ, kua, cua, cưa, trồng cây si) là một hành động giao tiếp xã hội của con người, có thể xếp vào nhóm hành vi tình dục. Tán tỉnh thực hiện bằng lời nói, thư từ, ánh mắt hay ngôn ngữ cơ thể, với mục đích thể hiện tình cảm với đối phương.[1][2] Đôi khi, tán tỉnh cũng được coi như một hoạt động giải trí.

Ví dụ[sửa | sửa mã nguồn]

Tán tỉnh có thể bao gồm ngôn ngữ, ẩn ý, ngôn ngữ cơ thể, điệu bộ, cử chỉ. Tuy nhiên, ý nghĩa của các hành động này không rõ ràng, và đôi lúc có thể nhằm mục đích hay có nguyên do khác.

Ngôn ngữ cơ thể[sửa | sửa mã nguồn]

  • Hôn gió
  • Đụng chạm
  • Nói chuyện
  • Ngại ngùng
  • Ánh mắt
  • Nịnh đầm
  • Chạm chân
  • Bắt chước
  • Cười, cười lớn, cười nhỏ, mỉm cười
  • Ở gần, lại gần
  • Đặt biệt danh, gọi biệt danh
  • Chạm tay vào tóc, liếc mắt đi chỗ khác, thể hiện sự hứng thú
  • Hát
  • Lập kế hoạch gặp mặt
  • Trêu
  • Nháy mắt

Ẩn ý[sửa | sửa mã nguồn]

  • Qua lời nói
  • Qua tin nhắn
  • Qua thư, qua thơ

Tham khảo[sửa | sửa mã nguồn]

  1. ^ “Covert glances and eye contact”. Brighthub.com. Bản gốc lưu trữ ngày 10 tháng 4 năm 2010. Truy cập ngày 23 tháng 6 năm 2010.
  2. ^ “SIRC Guide to Flirting”. Sirc.org. Truy cập ngày 23 tháng 6 năm 2010.

Liên kết ngoài[sửa | sửa mã nguồn]