Thành viên:Lê Anh Minh/Nháp1

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia

Lục tự pháp, (chữ Hán Việt nghĩa là phép thở sáu chữ), còn gọi là phép thổ nạp, lục khí pháp hoặc lục tự quyết, là một phương pháp thở trong tu luyện Đạo giáo.

Lục tự pháp bắt đầu xuất hiện từ đời Nam Bắc Triều trong Dưỡng Tính Diên Mệnh Lục của Đào Hoằng Cảnh (456-536). Sau đó xuất hiện trong quyển Tu Tập Chỉ Quán Tọa Thiền Pháp Yếu Tạp Thuyết của Trí Nghĩ (thường đọc lầm là Trí Khải) (538-597) đời Tùy, và trong quyển Thiên Kim Yếu Phương của Tôn Tư Mạc (541-682) đời Đường, rồi lưu hành từ đó đến nay.

Sáu chữ trong lục tự pháp hơi khác nhau trong các sách trên. Đào Hoằng Cảnh và Tôn Tư Mạc dùng 6 chữ: Xuy, Hô, Hi, Ha, Hư, Hứ. Đại sư Trí Nghĩ của Thiên Thai tông dùng 6 chữ: Xuy, Hô, Hi, Ha, Hư, Hứ. Nhưng nguyên tắc chung là thở ra bằng miệng, hít vào bằng mũi (kỳ pháp dĩ khẩu thổ tị thủ) và không để tai nghe thấy hơi ra vào (bất sử nhĩ văn).

Tham khảo[sửa | sửa mã nguồn]