Vũ Ninh (bộ)

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia

Bộ Vũ Ninh hay Vũ Ninh bộ (chữ Hán: 武寧部) là đơn vị hành chính quản lý của bộ lạc thuộc vương quốc Văn Lang thời kỳ các Hùng Vương. Vùng đất tương đương các tỉnh Bắc Ninh, Hải Dương ngày nay.

Thánh Gióng hay gọi là Phù Đổng Thiên Vương sinh ra ở hương Phù Đổng, bộ Vũ Ninh là một trong bốn vị thánh bất tử trong tín ngưỡng dân gian Việt Nam (tứ bất tử). Người có công dẹp giặc Ân đem lại thái bình cho đất nước.

Thời loạn 12 sứ quân, ở đây là nơi chiếm đóng của 2 sứ quân Nguyễn Thủ TiệpLý Khuê với các căn cứ ở Tiên Du và Thuận Thành. Sau khi đánh dẹp thứ sử châu Vũ Ninh là Dương Huy, Nguyễn Thủ Tiệp tự xưng là Vũ Ninh Vương.

Chú thích[sửa | sửa mã nguồn]

Văn hiến thông khảo quyển 330 Mã Đoan Lâm ghi: Đầu niên hiệu Kiền Đức nhà Tống, Xương Văn chết, Tham mưu của Văn là Ngô Xử Bình, Phong châu Thứ sử Kiều Tri Hộ, Vũ Ninh châu Thứ sử Dương Huy, Nha tướng Đỗ Cảnh Thạc bọn ấy tranh lập. Mười hai châu nội quản đại loạn, dân bộ ấy cũng kêu nhau tụ tập mà dấy lên làm trộm cướp đi đánh phá Giao châu.

Tham khảo[sửa | sửa mã nguồn]

  • Đại Việt sử ký toàn thư
  • Đại Việt sử lược