Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Chung Vô Diệm”

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi
Dòng 4: Dòng 4:
|tước vị = [[Vương hậu]] [[nước Tề]]
|tước vị = [[Vương hậu]] [[nước Tề]]
|chồng = [[Tề Tuyên vương]]
|chồng = [[Tề Tuyên vương]]
|tên đầy đủ = Chung Li Xuân (鍾離春)
|nơi sinh = [[Vô Diệm]] (无盐; nay thuộc phía đông huyện Đông Bình tỉnh [[Sơn Đông]])
}}
}}



Phiên bản lúc 08:32, ngày 3 tháng 12 năm 2017

Chung Vô Diệm
鐘無艷
Vương hậu nước Tề
Thông tin chung
Sinh
Vô Diệm (无盐; nay thuộc phía đông huyện Đông Bình tỉnh Sơn Đông)
Phu quânTề Tuyên vương
Tên đầy đủ
Chung Li Xuân (鍾離春)

Chung Vô Diệm (chữ Hán: 鐘無艷), họ Chung Li (鍾離), tên Xuân (春), là Vương hậu của Tề Tuyên vương, quân chủ nước Tề thời Chiến Quốc trong lịch sử Trung Quốc.

Bà nổi tiếng là người đàn bà có tài, trí tuệ vô song, giúp chồng là Tề Tuyên vương quản lý rất tốt nước Tề. Tuy nhiên dung mạo của bà tương truyền là cực kì xấu xí, được mệnh danh là một trong Ngũ xú Trung Hoa.

Tiểu sử

Chung hậu người đất Vô Diệm (无盐; nay thuộc phía đông huyện Đông Bình tỉnh Sơn Đông), vốn gọi Chung Vô Diệm (người họ Chung ở đất Vô Diệm), nhưng dân gian lại truyền tụng cái tên đồng âm là Chung Vô Diệm (鐘無艷; người đàn bà họ Chung xấu xí).

Sách Liệt nữ truyện ghi lại: "Chung hậu sinh ra trán cao, mắt sâu, bụng dài, chân thô, mũi hếch, xương cổ lòi ra, cổ to, tóc thưa, bụng phệ, lưng gù, da đen đúa... ". Bà xấu xí như vậy, đến 40 tuổi vẫn chưa gả chồng được, nhưng khi tiến cử kế sách "Hủy tiệm bài, bãi nữ nhạc, lui nịnh hót, tiến trực ngôn, tuyển binh mã, thật phủ khố"[1], Tề Tuyên vương đã quyết định lập bà làm Vương hậu của mình.

Sách Yến Tử xuân thu (晏子春秋) cũng nói qua điển tích tự tiến cử mình của Chung hậu.

Giai thoại

Theo dã sử, Chung Vô Diệm thực chất không phải là người phụ nữ xấu xí mà ngược lại rất xinh đẹp. Từ nhỏ đã theo kỳ nhân dị sĩ học đạo. Với tư chất thông minh, học một biết mười, chẳng bao lâu Chung Vô Diệm đã trở thành một tài tử văn võ song toàn, tinh thông bói toán và cách bài binh bố trận. Tề tuyên vương lúc bấy giờ là vị vua bất tài vô dụng, chỉ thích vui chơi lêu lổng, không màng đến chính sự, bỏ bê triều chính. Quan lại trong triều chia bè kết đảng, tranh quyền đoạt lợi đấu đá lẫn nhau, khiến cuộc sống của dân chúng rơi vào cảnh lầm than cơ cực. Ngoài ra, còn phải chịu sưu cao thuế nặng.

Tề Tuyên vương nghe đồn Chung Vô Diệm là kỳ nữ văn võ song toàn, học thức uyên thâm, lại giỏi binh pháp, nên đã thân chinh đi mời nàng về giúp quản lý việc triều chính, để mình có thời gian vui chơi nhiều hơn. Không ngờ ngay cái nhìn đầu tiên, Tuyên Vương đã bị sắc đẹp của Chung Vô Diệm hớp hồn, thế là ông tìm mọi cách để lấy lòng mỹ nhân, đưa nàng về cung và phong làm Vương hậu. Tấm lòng thành của Tuyên vương đã làm Chung Vô Diệm cảm động, bà quyết định giúp Tuyên vương chỉnh đốn lại triều cương, cai quản giang sơn. Tuy nhiên, là người tu đạo từ nhỏ Chung hậu đã luyện “Tuyệt Tình Công”, tức là đoạn tuyệt mọi tình cảm trai gái. Nhưng do nảy sinh tình cảm với Tuyên Vương, phạm vào điều cấm kỵ của tu đạo nên Chung Vô Diệm phải gánh chịu hậu quả là trên má trái của bà xuất hiện một cái bớt đỏ, khiến gương mặt xinh đẹp của bà trở nên xấu xí. Tuyên vương lại là người rất ham mê nữ sắc nên sau khi thấy bà có một cái bớt đỏ, khiến gương mặt xinh đẹp trở nên xấu xí thì liền đối xử lạnh nhạt. Chính vì vậy mà sử sách miêu tả bà rất xấu xí phần lớn là do chính Tuyên vương thêu dệt lên.

Mặc dù bị đối xử lạnh nhạt về mặt tình cảm vợ chồng nhưng Tuyên vương vẫn không phế bỏ ngôi vị Vương hậu của bà là bởi vì trước những tình thế nguy cấp, Chung Vô Diệm luôn phải đích thân cầm quân ra trận.

Theo sử sách chép lại, lúc bấy giờ, Đại tướng Ngô Nhược của nước Nguỵ nghe đồn Tuyên vương thực chất chỉ là người kém cỏi nhưng nhờ vợ mới giữ vững được ngai vàng nên rất xem thường. Liền thống lãnh binh mã tiến đánh nước Tề. Bờ cõi đang bị xâm lăng, vậy mà Tuyên vương mãi chìm đắm trong tửu sắc, khiến Chung Vô Diệm vô cùng thất vọng. Bà phải đích thân cầm quân ra trận nên nhân cơ hội này, nước Nguỵ cho rằng, nước Tề không có Chung hậu, như rắn mất đầu sẽ dễ dàng đánh chiếm được nên đã vạch ra những âm mưu thâm độc để giết chết Chung hậu. Khi quân Tề giao đấu với quân Ngụy, Chung Vô Diệm gặp nguy hiểm suýt chút nữa bị tướng Ngụy giết chết ,Tuyên Vương hay tin vợ gặp nguy hiểm đã bất chấp tính mạng lao ra chiến trường cứu vợ. Trải qua sự việc này, Tuyên Vương nhận ra mình không thể sống thiếu Chung Vô Diệm, dù nàng xấu xí cỡ nào, ông vẫn sẽ một lòng chung thủy với nàng. Từ đó, Tuyên Vương quyết tâm thay đổi trở thành một vị vua anh minh, được dân chúng kính trọng.

Nhờ sự giúp đỡ của Chung Vô Diệm mà nước Tề sau đó đã trở nên hùng mạnh, trong thời Tề Tuyên vương tại vị, không có nước nào đến xâm phạm. Người đời sau viết rất nhiều truyện về nàng Chung Vô Diệm “cân quắc bất nhượng tu mi” (phụ nữ không thua kém nam giới) để ca ngợi tài năng, đức độ và sự dũng cảm của bà.

Chú thích

  1. ^ Nguyên văn: 拆漸台,罷女樂,退諂諛,進直言,選兵馬,實府庫

Tham khảo