Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Thổ công”

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Dòng 12: Dòng 12:
===Ông Địa của người Việt===
===Ông Địa của người Việt===
[[Tập tin:Suối Tiên năm 2012, tượng ông Địa tựa lưng cọp (hổ) vàng.jpg|270px|nhỏ|phải|Tượng ông Địa tựa lưng cọp vàng ở Khu du lịch Suối Tiên]]
[[Tập tin:Suối Tiên năm 2012, tượng ông Địa tựa lưng cọp (hổ) vàng.jpg|270px|nhỏ|phải|Tượng ông Địa tựa lưng cọp vàng ở Khu du lịch Suối Tiên]]
Riêng người Việt thì coi Ông Địa như một vị thần hể hả, bình dân, mập mạp, [[bụng]] phệ. Ông Địa ăn mặc xuề xòa, có khi ở trần, tay cầm [[quạt tay|quạt]] lá, tướng tốt vì lúc nào cũng vui cười. Vị thần này dễ tính nên khấn vái không cầu kỳ, chỉ nải [[chuối]] cũng đủ.<ref>[http://thanhnien.vn/van-hoa/vi-sao-ong-dia-luon-cuoi-753534.html "Vì sao Ông Địa luôn cười?"]</ref> Ông Địa của người Việt thường xuất hiện mỗi khi [[múa lân]], coi như một năng lực cân bằng thú tính của con lân hay [[sư tử]], thuần hóa nó thành một con vật mang điềm tốt lành. Có nơi còn nhập Ông Địa và [[Phật Di Lặc]] là một.
Riêng người Việt thì coi Ông Địa như một vị thần hể hả, bình dân, mập mạp, [[bụng]] phệ. Ông Địa ăn mặc xuề xòa, có khi ở trần, tay cầm [[quạt tay|quạt]] lá, tướng tốt vì lúc nào cũng vui cười. Vị thần này dễ tính nên khấn vái không cầu kỳ, chỉ nải [[chuối]] cũng đủ.<ref>[http://thanhnien.vn/van-hoa/vi-sao-ong-dia-luon-cuoi-753534.html "Vì sao Ông Địa luôn cười?"]</ref> Ông Địa của người Việt thường xuất hiện mỗi khi [[múa lân]], coi như một năng lực cân bằng thú tính của con lân hay [[hổ]], thuần hóa nó thành một con vật mang điềm tốt lành. Có nơi còn nhập Ông Địa và [[Phật Di Lặc]] là một.


Phần nhiều tượng ông Địa được điêu khắc cỡi hay ngồi tựa lưng vào cọp vàng. Trong tín ngưỡng dân gian, cọp vàng được chạm khắc hay vẽ ở bình phong các đình làng với ý nghĩa Hoàng hổ biểu thị cho Hoàng Đế là vị thần ở vị trí trung tâm thuộc hành Thổ trong hệ thống thần Ngũ phương Ngũ Thổ nên Địa cỡi cọp vàng là một biểu hiện được căn cứ vào thuyết Ngũ hành. Ông Địa thì đầu chít khăn đầu rìu dắt mối hai bên, tay cầm quạt, cỡi cọp, cái khăn bịt trên đầu và tay cầm quạt là đặc điểm phân biệt tượng Ông Địa và tượng Phật Di Lặc.
Phần nhiều tượng ông Địa được điêu khắc cỡi hay ngồi tựa lưng vào cọp vàng. Trong tín ngưỡng dân gian, cọp vàng được chạm khắc hay vẽ ở bình phong các đình làng với ý nghĩa Hoàng hổ biểu thị cho Hoàng Đế là vị thần ở vị trí trung tâm thuộc hành Thổ trong hệ thống thần Ngũ phương Ngũ Thổ nên Địa cỡi cọp vàng là một biểu hiện được căn cứ vào thuyết Ngũ hành. Ông Địa thì đầu chít khăn đầu rìu dắt mối hai bên, tay cầm quạt, cỡi cọp, cái khăn bịt trên đầu và tay cầm quạt là đặc điểm phân biệt tượng Ông Địa và tượng Phật Di Lặc.

Phiên bản lúc 11:01, ngày 10 tháng 4 năm 2021

Thần Thổ Địa trong chùa Ngọc Hoàngquận 1, Thành phố Hồ Chí Minh

Thổ công (土公), còn được gọi là thổ địa (土地), thổ địa công (土地公), ông địa hay thổ thần (土神) hoặc xã thần (社神), là một vị thần trong tín ngưỡng Châu Á, cai quản một vùng đất nào đó. người ta cho rằng, Thổ công rất thích đùa nghịch với trẻ con và rất thích ăn tỏi.[cần dẫn nguồn]

Nguồn gốc Thổ Công

Thần đất

Người Việt có câu: "Đất có Thổ Công, sông có Hà Bá", nghĩa là theo niềm tin thì ở phạm vi nào thì ở đó có vị thần cai quản ở đó. Đối với tín ngưỡng thờ kính Thổ công, mỗi khi làm việc có đụng chạm đến đất đai: xây cất, đào ao, đào giếng, mở vườn, mở ruộng, đào huyệt... thì người ta thường cúng vị thần này qua lễ động thổ. Thổ Công còn được gọi Ông Địa và người ta lập bàn thờ đặt ở mặt đất.

Thần trông nhà (quản gia)

Thổ Công là một dạng của Mẹ Đất, là vị thần trông coi nhà cửa, định đoạt họa phúc cho một gia đình. Một số giả thuyết cho rằng Thổ Công là một trong ba vị Táo Quân xuất hiện trong truyện Sự tích Táo quân (hay Sự tích ba ông đầu rau). Người chồng thứ hai là Thổ Công (trông coi việc bếp núc, còn gọi là vua bếp), người chồng thứ nhất là Thổ Địa (trông coi việc nhà cửa), người vợ là Thổ Kỳ (trông coi việc mua bán, chợ búa cho phụ nữ trong nhà và sản sinh vật ngoài vườn). Tuy nhiên, một số người cho rằng Thổ Công là vị thần cai quản vùng đất còn Táo Quân chỉ coi việc bếp núc trong nhà.

Ông Địa của người Việt

Tượng ông Địa tựa lưng cọp vàng ở Khu du lịch Suối Tiên

Riêng người Việt thì coi Ông Địa như một vị thần hể hả, bình dân, mập mạp, bụng phệ. Ông Địa ăn mặc xuề xòa, có khi ở trần, tay cầm quạt lá, tướng tốt vì lúc nào cũng vui cười. Vị thần này dễ tính nên khấn vái không cầu kỳ, chỉ nải chuối cũng đủ.[1] Ông Địa của người Việt thường xuất hiện mỗi khi múa lân, coi như một năng lực cân bằng thú tính của con lân hay hổ, thuần hóa nó thành một con vật mang điềm tốt lành. Có nơi còn nhập Ông Địa và Phật Di Lặc là một.

Phần nhiều tượng ông Địa được điêu khắc cỡi hay ngồi tựa lưng vào cọp vàng. Trong tín ngưỡng dân gian, cọp vàng được chạm khắc hay vẽ ở bình phong các đình làng với ý nghĩa Hoàng hổ biểu thị cho Hoàng Đế là vị thần ở vị trí trung tâm thuộc hành Thổ trong hệ thống thần Ngũ phương Ngũ Thổ nên Địa cỡi cọp vàng là một biểu hiện được căn cứ vào thuyết Ngũ hành. Ông Địa thì đầu chít khăn đầu rìu dắt mối hai bên, tay cầm quạt, cỡi cọp, cái khăn bịt trên đầu và tay cầm quạt là đặc điểm phân biệt tượng Ông Địa và tượng Phật Di Lặc.

Ông Địa cỡi cọp là hình tượng bắt nguồn từ lịch sử khẩn hoang vùng đất mới phương Nam. Cỡi cọp có ý nghĩa rằng lưu đan đã phục được cọp vốn là vị chúa tể sơn lâm, để lập nên thôn ấp, ruộng rẫy, xóm làng. Ở khía cạnh lịch sử – tín ngưỡng, tượng Địa cỡi cọp vàng đơn giản là sự tích hợp tập tục thờ Thần Đất và tập tục thờ Hoàng Hổ trấn trạch, ở phương trung ương của Đạo giáo, hay cọp ở tượng Địa là mô phỏng tượng của thần Trị viên Thái Tuế hay Thần Tài Triệu Công Minh của người Hoa hoặc kiểu tượng kỵ thú (Thần thú cưỡi) của Phật giáo.

Thờ cúng

Theo niềm tin, Thổ Công là một trong những vị thần cai quản trong gia đình, bên cạnh Táo quân, khi cúng lễ đều khấn Thổ Công. Việc cúng Thổ công Cũng là 1 vấn đề khá lý thú với người Việt Nam ta. Những người Hoa Kiều và một số người miền nam thường khi cúng thổ công thì ăn trước một miếng trước bàn thờ thổ công (vì theo một vài sự tích thì thổ công bị đầu độc nên chết, nên ông rất sợ bị chết vì vậy khi ai cúng ông thì phải ăn một miếng thì ông mới dám ăn), còn người miền bắc thì họ vẫn cúng như bình thường. Người ta cúng Thổ Công vào ngày 1,15 (âm lịch) và các dịp lễ Tết khác.

Xem thêm

Chú thích


Liên kết ngoài