Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Tào Hoán”

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi
Thẻ: Sửa đổi di động Sửa đổi từ trang di động
Không có tóm lược sửa đổi
Thẻ: Sửa đổi di động Sửa đổi từ trang di động
Dòng 45: Dòng 45:
'''Tào Hoán''' ([[chữ Hán]]: 曹奐; [[246]]–[[302]]) hay '''Tào Ngụy Nguyên Đế''', là vị [[vua]] cuối cùng của nhà [[Tào Ngụy]] thời [[Tam Quốc]] trong [[lịch sử Trung Quốc]]. Đầu năm [[266]] dương lịch, khi ông thoái vị, [[Thiện nhượng|nhường ngôi]] lại cho [[Tấn Vũ Đế|Tư Mã Viêm]], ông được phong làm '''Trần Lưu Vương''' (陳留王), sau khi mất, ông được an táng theo nghi thức của một [[hoàng đế]], được truy hiệu là "Nguyên" (nghĩa là: thức thời, hợp lẽ).
'''Tào Hoán''' ([[chữ Hán]]: 曹奐; [[246]]–[[302]]) hay '''Tào Ngụy Nguyên Đế''', là vị [[vua]] cuối cùng của nhà [[Tào Ngụy]] thời [[Tam Quốc]] trong [[lịch sử Trung Quốc]]. Đầu năm [[266]] dương lịch, khi ông thoái vị, [[Thiện nhượng|nhường ngôi]] lại cho [[Tấn Vũ Đế|Tư Mã Viêm]], ông được phong làm '''Trần Lưu Vương''' (陳留王), sau khi mất, ông được an táng theo nghi thức của một [[hoàng đế]], được truy hiệu là "Nguyên" (nghĩa là: thức thời, hợp lẽ).


Trong thời gian ở ngôi, dĩ nhiên Nguyên Đế cũng chỉ là một ông vua bù nhìn được Họ Tư Mã dựng lên để khống chống triều đình Tào Ngụy.
Trong thời gian ở ngôi, dĩ nhiên [[Nguyên Đế]] cũng chỉ là một ông [[vua]] bù nhìn được [[Họ Tư Mã]] dựng lên để khống chế triều đình [[Tào Ngụy]].


==Thiếu thời==
==Thiếu thời==

Phiên bản lúc 03:50, ngày 3 tháng 8 năm 2021

Tào Ngụy Nguyên Đế
曹魏元帝
Hoàng đế Trung Hoa
Hoàng đế Tào Ngụy
Trị vì260265
Tiền nhiệmCao Quý Hương Công
Kế nhiệmTriều đại sụp đổ
Trần Lưu Vương
Tại vị265 - 302
Thông tin chung
Sinh246
Mất302
Trung Quốc
Tên đầy đủ
Tào Hoán (曹奐)
Niên hiệu
Cảnh Nguyên (260–264)
Hàm Hy (265-266)
Thụy hiệu
Nguyên Hoàng Đế (元皇帝)
Triều đạiTào Ngụy
Thân phụTào Vũ (曹宇)

Tào Hoán (chữ Hán: 曹奐; 246302) hay Tào Ngụy Nguyên Đế, là vị vua cuối cùng của nhà Tào Ngụy thời Tam Quốc trong lịch sử Trung Quốc. Đầu năm 266 dương lịch, khi ông thoái vị, nhường ngôi lại cho Tư Mã Viêm, ông được phong làm Trần Lưu Vương (陳留王), sau khi mất, ông được an táng theo nghi thức của một hoàng đế, được truy hiệu là "Nguyên" (nghĩa là: thức thời, hợp lẽ).

Trong thời gian ở ngôi, dĩ nhiên Nguyên Đế cũng chỉ là một ông vua bù nhìn được Họ Tư Mã dựng lên để khống chế triều đình Tào Ngụy.

Thiếu thời

Trần Lưu Vương tên là Hoán(14) sinh vào năm 246, tên khai sinh vốn là Tào Hoàng sau khi ông lên ngôi Hoàng Đế thì ông bèn đổi tên là Tào Hoán, tự Cảnh Minh, là cháu của Vũ Đế, con của Yên VươngTào Vũ.

Năm Cam Lộ thứ ba, phong Thường Đạo Hương Công ở huyện An Thứ. Cao Quý Hương Công chết, công khanh bàn đón lập công.

Tháng 6, ngày giáp dần,năm 265, vào đến Lạc Dương, gặp Hoàng thái hậu, hôm đó lên ngôi Hoàng đế ở điện trước Thái Cực Tức Tào Ngụy Nguyên Đế, đại xá, đổi Niên Hiệu, ban tước và lụa gạo cho mọi người theo thứ bậc.[1]

Trị Vì

Năm 263, vua lập nàng họ Biện làm hoàng hậu.

Khi Nguyên Đế cai trị, nhà Tào Ngụy lúc đó phải đương đầu với những cuộc tấn công của nước Thục Hán do Khương Duy dẫn đầu. Khi đó, Tư Mã Chiêu sau khi đánh bại Khương Duy, bèn sai 2 tướng Chung HộiĐặng Ngải đem 18 vạn quân tiến đánh Thục Hán. Kết quả là Thục Hán đại bại, bắt được Hậu Chủ Lưu Thiện. Nhưng sau đó, tướng Ngụy là Chung Hội lại liên kết với Khương Duy, bắt giam Đặng Ngải, định lập lại nước Thục hán, nhưng cuối cùng bị các tướng Ngụy giết chết. Từ đó, lãnh thổ rộng lớn của Thục Hán (gồm tỉnh Tứ Xuyên, Trùng Khánh, Vân Nam, miền nam Thiểm Tây và miền đông nam Cam Túc ngày nay) sáp nhập vào Tào Ngụy.

Từ sau trận chiến đó, họ Tư Mã ngày càng mạnh mẽ. Năm 264, Tư Mã Chiêu ép Nguyên Đế phong ông làm Tấn Vương. Sau đó, Nguyên Đế lại phải ban lễ cửu tích cho ông. Năm 265, khi Tư Mã Chiêu mất, con là Tư Mã Viêm lên thay. Dưới sức ép của Tư Mã Viêm, ngày Nhâm Tuất (13) tháng 12 năm Ất Dậu[2] (tức 4 tháng 2 năm 266), Nguyên Đế phải sai sứ giả dâng hoàng đế tỉ, thiện vị cho Tấn. Sau 45 năm tồn tại, nước Tào Ngụy đến đó là diệt vong. Cũng từ đó, nhà Tấn thành lập, sau này đã chấm dứt cục diện Tam Quốc.

Còn Nguyên Đế, sau khi bị giáng làm Trần Lưu Vương, không rõ cuộc sống sau đó của ông ra sao. Ông mất vào năm 302, dưới thời Tấn Huệ Đế, hưởng thọ 56 tuổi.

Niên hiệu

Trong 5 năm ở ngôi ông chỉ có 2 niên hiệu:

  • Cảnh Nguyên (景元 260264)
  • Hàm Hy (咸熙 264 - 265).

Tham khảo

Xem thêm