Bước tới nội dung

Tỉ (văn học)

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia

Tỉ còn gọi là tỉ dụ là một phương thức tu từ, một biện pháp nghệ thuật được dùng phổ biến trong sáng tác văn học, nhất là trong tục ngữ và thơ ca dân gian.

Tỉ gồm so sánh (ví von) và ẩn dụ. Từ xưa, tỉ được xem là một trong ba “thể” cấu tứ của ca dao bên cạnh các “thể” phú và hứng.[1] Đáng chú ý là tỉ trong thơ ca dân gian được sử dụng một cách mộc mạc.

Đôi ta như chỉ mới xe
Như trăng mới mọc, như tre mới trồng.

Tham khảo[sửa | sửa mã nguồn]

  1. ^ Phan Huy Chú (1977). “Học giả và thi nhân”. Văn học. 2.

Xem thêm[sửa | sửa mã nguồn]

  • Nguyễn Đức Đạt (1979). “Nam Sơn tùng thoại”. Văn học. 1.
  • Vũ Ngọc Khánh (1969). “Truyền thống phê bình trong văn học ta”. Văn học. 4.
  • Từ trong di sản. Hà Nội: Nhà xuất bản Tác phẩm mới. 1981. tr. 160, 120, 169, 124, 93, 138, 164–165, 136, 138, 174, 148, 137, 136, 61, 129.