Sau khi đọc và xem qua chi tiết các yêu cầu tại "Tiêu chuẩn chủ điểm chọn lọc", tôi nhận thấy sự liên kết và các tiêu chuẩn của các bài viết con trong chủ điểm đã hoàn tất. Trong đó, nội dung chủ điểm (xác minh được là có bao nhiêu Hồng y Việt Nam từ trước đến nay) cũng đã được chứng minh qua nhiều nguồn dẫn. Tất cả các bài viết thành phần trong chủ điểm, trong gần chín năm vừa qua đã được công nhận đạt được một chất lượng ở mức nhất định. Cụ thể, loạt bài này thỏa mãn toàn bộ tiêu chí 1 và 2, trong khi đã thỏa mãn điều kiện 3(b), vốn dành cho chủ điểm tốt.
Cũng nhân dự tính đề cử Chủ điểm "Hồng y Việt Nam" ra cộng đồng để xin xét duyệt, tôi cũng đã dành một khoảng thời gian nhất định để chỉnh sửa một số câu từ, chỉnh trang định dạng (theo tiêu chuẩn khung infobox và một số chi tiết nhỏ), chỉnh trang chú thích (thay đổi tiêu đề, không để toàn chữ in hoa, định dạng lại tham số nhà xuất bản theo tiêu chuẩn hiện hành dựa trên định dạng sẵn có của bài), định dạng lại phần cuối bài,... của tất cả các bài viết con trong chủ điểm, để ít nhất định dạng về khung infobox, khung chức vụ đồng nhất và không bị lỗi thời.
Đây là một cuộc biểu quyết đã kết thúc, xin đừng sửa chữa nó! Mọi ý kiến xin ghi bên ngoài khung!
Ý kiếnThiền Tổ Sư Các nguyên lý tôn giáo đều có mục đích phục vụ con người. Nếu có nhóm cá biệt nào của nhân loại mà không áp dụng các đức tính cao quý được dạy bởi tôn giáo như là từ bi, kiên nhẫn, khoan dung và hiểu biết thì sẽ khó cho những người khác chung sống hòa bình. Chất liệu từ bi và bình đẳng rất cần thiết cho con người. Thiếu tình thương con người sẽ trở nên khô cằn, héo úa, sự sống cũng không còn ý nghĩa gì nữa. Tuy nhiên, vẫn còn nhiều người sống có tính độc lập cá biệt, không thích sự hòa hợp hòa giải, ưa hận thù chiến tranh. Nhưng khổ nỗi các việc làm đó ảnh hưởng đến đời sống rất nhiều người, nhất là đụng đến vấn đề tôn giáo. Những người tu tập theo tôn giáo chân chánh không có lý do nào để đấu tranh, mà luôn thể hiện trong tánh cách hòa bình. Một tôn giáo chân chánh không bao giờ khuyến khích các hình thức bạo động dưới bất kỳ hoàn cảnh nào. Đồng thời không có sự phân biệt chủng tộc khi người ta thực hành phương pháp tu tập. Người Phật tử có thể sống và làm việc với những người khác đạo mà không có bất kỳ thái độ thù địch nào. Người Phật tử không bao giờ có máu đổ trong sự phân biệt khác nhau giữa họ với những tôn giáo khác vì lợi ích của tôn giáo.[1]— thảo luận quên ký tên này là củaMongrangvebet (thảo luận • đóng góp).
^HT. K. Sri Dhamamnana, Quan điểm của Phật giáo đối với các tôn giáo khác, Bản dịch của Thích Nữ Giới Hương, http://www.daophatngaynay.com/vn/.