Tính cầm nắm

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Một cái đuôi.

Tính cầm nắm (Prehensility) là một phẩm chất của phần phụ hay cơ quan đã thích nghi để nắm hoặc nắm giữ. Từ prehensility xuất phát từ tiếng Latin "prehendere", có nghĩa là "để nắm".

Ví dụ[sửa | sửa mã nguồn]

Phần phụ có thể trở nên có tính cầm nắm, bao gồm:

Hươu cao cổ và cái lưỡi có tính cầm nắm của nó

Tham khảo[sửa | sửa mã nguồn]

  1. ^ Silvio Renesto, Justin A. Spielmann, Spencer G. Lucas, and Giorgio Tarditi Spagnoli. (2010).