Thuận Vương
Thuận Vương (chữ Hán 順王) là thụy hiệu của một số vị quân chủ, phiên vương, thân vương hoặc quận vương trong lịch sử chế độ phong kiến ở khu vực Á Đông.
Danh sách[sửa | sửa mã nguồn]
- Cơ Tử Triều Tiên Khánh Thuận Vương
- Xuân Thu Ngô Thuận Vương
- Đông Hán Lang Da Thuận Vương
- Tây Tấn Phái Thuận Vương Tư Mã Cảnh (thời Tào Ngụy gọi là Lạc An Thuận Hầu)
- Ngũ Hồ thập lục quốc Vũ Hưng Thuận Vương
- Bắc Ngụy Tề Quận Thuận Vương Nguyên Giản (có thụy hiệu khác là Linh Vương)
- Lưu Tống An Thành Thuận Vương Lưu Chuẩn (sau này đăng cơ trở thành Lưu Tống Thuận Đế)
- Ngũ Đại Thập Quốc Nam Đường Tín Chiêu Thuận Vương (hoặc Giang Chiêu Thuận Vương) Lý Cảnh Địch
- Bắc Tống Đông Hải Trung Thuận Vương (hoặc Nam Khang Trung Thuận Vương) Trần Hồng Tiến
- Minh triều Tần Thuận Vương
- Minh triều Dân Thuận Vương
- Minh triều Trịnh Thuận Vương
- Minh triều Tĩnh Giang Hoài Thuận Vương
- Minh triều Đường Thuận Vương (sau được truy tôn làm Minh Thuận Đế)
- Thanh triều Đa La Nghi Thuận quận vương Ái Tân Giác La Miên Chí
- Việt Nam Hậu Lê triều Trịnh Thuận Vương (tôn hiệu, thụy hiệu là Di Mục Vương)