Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Quần yoga”

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Trang mới: “'''Quần yoga''' là loại quần vừa vặn được thiết kế cho việc tập luyện yoga, chúng được bán lần đầu tiên vào năm 1998 bởi…”
(Không có sự khác biệt)

Phiên bản lúc 08:20, ngày 13 tháng 2 năm 2020

Quần yoga là loại quần vừa vặn được thiết kế cho việc tập luyện yoga, chúng được bán lần đầu tiên vào năm 1998 bởi Lululemon, một công ty chuyên về quần yoga. Loại quần được làm từ hỗn hợp nylonlycra; loại vải chuyên dụng này có tính năng thấm ẩm, nén chặt và giảm mùi hôi.

Thị trường đã tăng cả mức tiêu thụ thông qua sự phổ biến của yoga và vì nhiều phụ nữ thích mặc quần yoga như trang phục thông thường hàng ngày, liên tục xu hướng dài hạn này ngoài tính năng chính của trang phục chỉ dùng cho yoga, do đó đe dọa doanh số bán quần jeans truyền thống. Tại Hoa Kỳ, việc mặc quần yoga ngoài việc dùng cho tập thể dục đã gây ra tranh cãi, gồm cả việc mặc chúng ở trường học. Doanh số bán loại quần athleisure đều tăng nhanh chóng, đạt khoảng 48 tỷ đô la vào năm 2018.

Nguồn gốc

Yoga đã trở thành một hình thức tập thể dục phổ biến trên khắp thế giới phương Tây vào những năm 1990, đặc biệt thu hút phụ nữ.[1]

Quần yoga làm bằng nylon và lycra xuất hiện trên thị trường vào năm 1998, được bán bởi Lululemon trong cửa hàng đầu tiên ở Vancouver như trang phục phù hợp cho phòng tập yoga.[2][3] Người sáng lập của Lululemon là Chip Wilson đã tham gia một lớp yoga vào năm 1997, tại đó người hướng dẫn mặc "trang phục khiêu vũ" giống như làn da thứ hai, điều này truyền cảm hứng cho anh ta để thành lập doanh nghiệp thời trang yoga của mình.[4] Năm 2005, Lululemon giới thiệu một loại vải co giãn (Luon) với nhiều sợi nylon hơn và ít polyester hơn, tiếp theo là một số loại vải chuyên dụng hơn: vải thấm ẩm bốn chiều (Luxtreme), vải nén (Nulux), và một loại vải khử mùi có chứa bạc như một chất kháng khuẩn (Silverescent).[2] Quần yoga dần trở nên phổ biến, đến mức vào năm 2014, thanh thiếu niên Mỹ thích chúng hơn quần jean; nhà sản xuất quần jean Levi Strauss, bị đe dọa với "một cuộc khủng hoảng hiện sinh",[2] đã buộc phải làm cho một số kiều quần jean có thể co giãn.[2] Quần yoga chỉ mất vài năm để lan rộng khắp thế giới; cửa hàng Lululemon đầu tiên ở châu Âu được khai trương vào năm 2014, tại Covent Garden ở Luân Đôn.[5]

Nhiều đối thủ cạnh tranh gia nhập thị trường, như Nike, AdidasTarget cũng cung cấp các loại vải chuyên dụng.[2]

Các loại

Nhiều kiểu dáng và nhãn hiệu quần yoga có trên thị trường với nhiều mức giá khác nhau,[6] được xác định chủ yếu bởi nhãn hiệu: năm 2015, một đôi cao cấp từ nhà bán lẻ chuyên nghiệp Lululemon có giá 98 đô la, trong khi một thương hiệu "lạ" được bán bởi chung Nhà bán lẻ Target có giá 20 đô la.[1] Vào năm 2018, theo Bloomberg có hơn 11.000 loại quần yoga, cao giá nhất là quần yoga phong cách của Lucas High được bán với giá lên tới 230 đô la.[2]

Kiểu dáng bao gồm quần yoga boot-cut và quần ống loe truyền thống với dây thắt lưng phẳng và co giãn.[7] Quần yoga cơ bản có màu đen, bó sát, cắt boot, loe và có thể đảo ngược; Chúng được làm bằng vải co giãn bốn chiều, với dây thắt lưng bằng phẳng co giãn ở phía trên. Chúng cung cấp sự linh hoạt và thoải mái, hút ẩm ra khỏi cơ thể và giúp người mặc mát mẻ và thoải mái. Chúng có thể được làm từ hỗn hợp cotton, lycra spandex, nylon, polyester, len hoặc vật liệu tổng hợp nhẹ và co giãn mang lại cho chiếc quần một sự mềm mại, mịn màng.[8][9]

Cách sử dụng

Quần yoga đã đã được mặc từ phòng tập yoga đến đường phố; từ đầu những năm 2010, chúng ngày càng được sử dụng phổ biến như trang phục thường ngày.[10][11] Phụ nữ mặc chúng khi ở nhà, mặc đồ bà bầu, và để khiêu vũ hay đi đến các câu lạc bộ.[12][13] Quần yoga thậm chí còn được sử dụng làm trang phục công sở; vào năm 2014, " chiếc quần yoga côm lê" của công ty Betabrand đã trở thành sản phẩm bán chạy nhất của họ.[14] Fortune cho rằng quần có thể được kết hợp với giày cao gót và áo blouse để giúp chúng vừa vặn.[15] Jessica Grose, trên tạp chí Slate, trả lời rằng bất cứ điều gì đã được thực hiện với quần yoga để làm cho chúng trông giống như quần váy (quần tây công sở), chúng vẫn là quần leggings.[16] Suzanne Wexler trên tờ The Vancouver Sun, đã đồng ý, gọi quần yoga có gót và áo blouse là "một món đồ giả thời trang".[17] Tuy nhiên, The Atlantic đề xuất dựa trên một nghiên cứu sơ bộ năm 2012 về "nhận thức kèm theo",[a] mặc quần áo năng động có thể khuyến khích mọi người tập thể dục nhiều hơn.[18][19]

Nhà sử học thời trang Amanda Hallay lưu ý rằng phụ nữ muốn họ trông như thể đang chạy đến phòng tập thể dục, dù họ có hoặc không.[20] Một nhà sử học thời trang khác, Deirdre Clemente, tuyên bố rằng quần athleisure đã xuất hiện khi ba xu hướng kết hợp với nhau: cải tiến kỹ thuật của sợi để tạo ra các vật liệu mạnh mẽ, lâu dài và linh hoạt như spandex; một niềm đam mê phương Tây xuất hiện vô cùng lành mạnh; và sự suy giảm về hình thức trong quần áo, cho phép quần áo yoga hòa vào trang phục công sở. Theo quan điểm của Clemente, cả ba xu hướng này phát triển chậm trong suốt thế kỷ 20.[4] Rachel Marlow, viết trên tạp chí Vogue, lưu ý rằng quần yoga đã trở thành trang phục chấp nhận được đối với phụ nữ "trên đường đi học, uống cà phê buổi sáng, trong bữa trưa hoặc thậm chí là đồ uống".[21]

Nhu cầu về trang phục thoải mái, thể dục thể thao và ăn mặc giản dị đã tăng lên kể từ đầu thế kỷ 21.[22] Nike, Inc. đã báo cáo doanh nghiệp quần phụ nữ này của họ đạt 7 tỷ đô la vào năm 2010[23] Thị trường athleisure lớn hơn đã tăng lên 33,6 tỷ đô la vào năm 2015,[24] và 48 tỷ đô la vào năm 2018.[2] Nike tuyên bố yếu tố chuyển hướng mạnh là từ nhu cầu về thiết bị tập luyện thời trang và quảng cáo, tiếp thị.[23] Màu sắc, hoa văn và thiết kế cấu trúc mới đã tạo ra sự linh hoạt hơn và tăng khả năng mặc quần yoga trong các địa điểm công cộng. Tác giả Mae Anderson, viết trên tờ Denver Post năm 2013, đã gọi quần yoga là "quần jean mới".[23] Hollie Shaw, viết trên tờ Financial Post năm 2015, đã ghi nhận "hiệu ứng Lululemon"[25] đã thay thế quần jean bằng quần yoga, bất chấp những nhận xét thù địch về phong cách từ Karl Lagerfeld, quan sát và cho thấy đàn ông cũng bắt đầu mặc chúng thay vì denim.[25] Vào năm 2018, quần yoga đã bắt đầu được mặc bởi cánh đàn ông, có hoặc không kèm một chiếc quần short mặc ngoài, phần trên quần.[26]

Tham khảo

  1. ^ a b Jain, Andrea (2015). Selling Yoga : from Counterculture to Pop culture. Oxford University Press. tr. xvii, 80, 177–178. ISBN 978-0-19-939024-3. OCLC 878953765.
  2. ^ a b c d e f g Bhasin, Kim; Porter, Gerald, Jr. (31 tháng 10 năm 2018). “How America Became a Nation of Yoga Pants”. Bloomberg.
  3. ^ Walker, Rob (21 tháng 7 năm 2009). “Marketing Pose”. The New York Times.
  4. ^ a b Thompson, Derek (28 tháng 10 năm 2018). “Everything You Wear Is Athleisure”. The Atlantic.
  5. ^ Bearne, Suzanne (20 tháng 2 năm 2014). “Lululemon limbers up to open first UK store in Covent Garden”. Drapers.
  6. ^ Willgress, lYDIA (9 tháng 1 năm 2019). “8 best yoga pants”. The Independent.
  7. ^ Fern, Ashley (27 tháng 1 năm 2014). “#DefaultOutfit: The 19 Reasons All Women Worship Yoga Pants”. Elite Daily. Truy cập ngày 2 tháng 10 năm 2015.
  8. ^ Sweeney, Kevin (15 tháng 6 năm 2011). “Absorbent Activewear”. Good Housekeeping.
  9. ^ “The Yoga Pant Problem | The rise of synthetic fibers and the war on cotton (Episode 228)”. Science History Institute. 12 tháng 2 năm 2018.
  10. ^ Hahn, Fritz (28 tháng 1 năm 2014). “Ink Lounge and Tattoo Bar want to see your yoga pants in the club”. The Washington Post.
  11. ^ Brodesser-Akner, Taffy (16 tháng 3 năm 2011). “To Stretch or Not to Stretch”. The New York Times.
  12. ^ Folan, Kerry (15 tháng 12 năm 2016). “Yoga pants are comfy. They're also an assault on manners and a nihilistic threat”. The Washington Post.
    - Edwards, Jim (4 tháng 9 năm 2015). “The long, strange history of Lululemon Athletica Inc, North America's weirdest clothing brand”. Business Insider. Truy cập ngày 2 tháng 10 năm 2016.
  13. ^ Laneri, Raquel (6 tháng 8 năm 2016). “How to go clubbing in gym clothes and not look like a slob”. New York Post.
  14. ^ Lowensohn, John (20 tháng 2 năm 2014). “Sink or sew: how Betabrand turns crazy ideas into real clothing”. The Verge.
  15. ^ Kane, Colleen (4 tháng 6 năm 2015). “Like it or not, designer yoga pants have become legitimate office wear”. Fortune.
  16. ^ Grose, Jessica (3 tháng 1 năm 2014). “Workout Wear Friday Is Not a Thing”. Slate.
  17. ^ Wexler, Suzanne (18 tháng 4 năm 2011). “Yoga sweats are not pants”. The Vancouver Sun.
  18. ^ Adam, Hajo; Galinsky, Adam D. (2012). “Enclothed cognition”. Journal of Experimental Social Psychology. 48 (4): 918–925. doi:10.1016/j.jesp.2012.02.008. ISSN 0022-1031.
  19. ^ Wiebe, Jamie (12 tháng 12 năm 2013). “Psychology of Lululemon: How Fashion Affects Fitness”. The Atlantic. Truy cập ngày 4 tháng 9 năm 2016.
  20. ^ Ritchie, L. Carol (6 tháng 9 năm 2014). “Blue Jeans Losing Their Grip On American Hips”. NPR. Truy cập ngày 12 tháng 5 năm 2019.
  21. ^ Marlowe, Rachel (7 tháng 1 năm 2016). “The 5 Golden Rules of Athleisure: Is It Really Acceptable to Wear Yoga Pants All Day Long?”. Vogue.
  22. ^ Stalder, Erika (2008). Fashion 101: A Crash Course in Clothing. Houghton Mifflin Harcourt. tr. 59. ISBN 9780547946931.
  23. ^ a b c Anderson, Mae (25 tháng 11 năm 2013). “How yoga pants became the new jeans”. Denver Post.
  24. ^ “Will yoga pants have jean makers singing the blues?”. CBS Money Watch. Truy cập ngày 22 tháng 4 năm 2015.
  25. ^ a b Shaw, Hollie (30 tháng 5 năm 2015). “How sweatpants went from 'a sign of defeat' to the new designer fashion trend”. Financial Post.
  26. ^ “Can Men Wear Yoga Pants?”. Yogi Goals. 2018.


Lỗi chú thích: Đã tìm thấy thẻ <ref> với tên nhóm “lower-alpha”, nhưng không tìm thấy thẻ tương ứng <references group="lower-alpha"/> tương ứng, hoặc thẻ đóng </ref> bị thiếu