Biến chứng của thai kỳ

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Biến chứng của thai kỳ
Chuyên khoasản khoa
ICD-10O00-O48
ICD-9-CM630-648
MeSHD011248

Biến chứng thai nghén là các vấn đề về sức khỏe xảy ra trong thai kỳ. Biến chứng xảy ra chủ yếu trong quá trình sinh con còn được gọi là biến chứng chuyển dạ, và các vấn đề xảy ra chủ yếu sau khi sinh được gọi là rối loạn thời kỳ hậu sản. Các biến chứng nghiêm trọng của thai kỳ, sinh con và hậu sản xảy ra ở 1,6% bà mẹ ở Mỹ[1] và ở 1.5% các bà mẹ ở Canada.[2] Trong thời kỳ hậu sản, 87% đến 94% phụ nữ được báo cáo có ít nhất một vấn đề sức khỏe.[3][4] Các vấn đề sức khỏe lâu dài (kéo dài sau 6 tháng sau khi sinh) được báo cáo từ 31% phụ nữ.[5]

Trong năm 2016, các biến chứng của thai kỳ, sinh con, và hậu sản dẫn đến 230.600 ca tử vong toàn cầu, giảm từ 377.000 ca tử vong vào năm 1990. Nguyên nhân phổ biến nhất của tử vong mẹ là xuất huyết ở người mẹ, nhiễm trùng huyết và các nhiễm trùng khác, bệnh tăng huyết áp khi mang thai, chuyển dạ ngừng tiến triển và mang thai với kết quả bị phá thai, bao gồm sẩy thai, thai ngoài tử cung và phá thai tự chọn.[6]

Không có sự phân biệt rõ ràng giữa các biến chứng của thai kỳ và các triệu chứng và khó chịu của thai kỳ. Tuy nhiên, sau này không ảnh hưởng đáng kể đến các hoạt động sinh hoạt hàng ngày hoặc gây ra bất kỳ mối đe dọa đáng kể nào đối với sức khỏe của người mẹ hoặc em bé. Tuy nhiên, trong một số trường hợp, các biểu hiện giống nhau như một sự khó chịu hoặc là biến chứng tùy thuộc vào mức độ nghiêm trọng. Ví dụ, buồn nôn nhẹ có thể chỉ là một sự khó chịu (ốm nghén), nhưng nếu nghiêm trọng với nôn mửa gây mất cân bằng nước-điện giải, có thể được phân loại như là một biến chứng thia kỳ (nôn nghén).

Tham khảo[sửa | sửa mã nguồn]

  1. ^ “Severe Maternal Morbidity in the United States”. CDC. Lưu trữ bản gốc ngày 29 tháng 6 năm 2015. Truy cập ngày 8 tháng 7 năm 2015.
  2. ^ “Severe Maternal Morbidity in Canda” (PDF). The Society of Obstetricians and Gynaecologists of Canada (SOGC). Lưu trữ (PDF) bản gốc ngày 9 tháng 3 năm 2016. Truy cập ngày 8 tháng 7 năm 2015.
  3. ^ Glazener CM, Abdalla M, Stroud P, Naji S, Templeton A, Russell IT (tháng 4 năm 1995). “Postnatal maternal morbidity: extent, causes, prevention and treatment”. British Journal of Obstetrics and Gynaecology. 102 (4): 282–7. PMID 7612509.
  4. ^ Thompson JF, Roberts CL, Currie M, Ellwood DA (tháng 6 năm 2002). “Prevalence and persistence of health problems after childbirth: associations with parity and method of birth”. Birth (Berkeley, Calif.). 29 (2): 83–94. doi:10.1046/j.1523-536X.2002.00167.x. PMID 12051189.
  5. ^ Borders N (2006). “After the afterbirth: a critical review of postpartum health relative to method of delivery”. Journal of Midwifery & Women's Health. 51 (4): 242–248. doi:10.1016/j.jmwh.2005.10.014. PMID 16814217.
  6. ^ GBD 2016 Causes of Death Collaborators (tháng 9 năm 2017). “Global, regional, and national age-sex specific mortality for 264 causes of death, 1980-2016: a systematic analysis for the Global Burden of Disease Study 2016”. Lancet. 390 (10100): 1151–1210. doi:10.1016/S0140-6736(17)32152-9. PMC 5605883. PMID 28919116.