S. C. Johnson & Son

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
S. C. Johnson & Son, Inc.
Loại hình
Công ty tư nhân
Ngành nghềHàng tiêu dùng
Thành lập1886; 138 năm trước (1886)
Racine, Wisconsin, Hoa Kỳ
Người sáng lậpSamuel Curtis Johnson, Sr.
Trụ sở chính1525 Howe Street, Racine, Wisconsin, Hoa Kỳ
Khu vực hoạt độngToàn cầu
Thành viên chủ chốt
Herbert Fisk Johnson III (Chủ tịch & Giám đốc điều hành)
Thương hiệu
  • Shout
  • Windex
  • Mr. Muscle
  • Ziploc
  • Glade
  • Brise
  • Kiwi
  • Raid
  • OFF!
  • Kabikiller
  • Pledge
  • Scrubbing Bubbles
Doanh thu11.75 tỉ đô la Mỹ (2013)
Chủ sở hữuJohnson Family
Số nhân viên12,000
Công ty mẹJohnson Family Enterprises
Khẩu hiệuA Family Company
Websitescjohnson.com

S. C. Johnson & Son (thường được biết đến là S. C. Johnson và S. C. Johnson, là một công ty thương mại gia đình), từng được biết đến là S. C. Johnson Wax (trước đó là Johnson Wax), là một công ty tư nhân của Mỹ, chuyên sản xuất các sản phẩm gia dụng, cọ rửa và các sản phẩm hóa mỹ phẩm tiêu dùng có trụ sở chính tại Racine, Wisconsin.[1] Công ty có thị trường trên 72 quốc gia và thương hiệu có mặt hơn 110 nước trên toàn cầu. Đây là công ty lớn nhất trực thuộc tập đoàn Johnson Family Enterprises, bao gồm cả tập đoàn Johnson Financial Group và Johnson Outdoors. Vào năm 2006, S. C. Johnson & Son có khoảng 12,000 nhân viên và doanh số xấp xỉ $7.5 tỉ đô la Mỹ.

Lịch sử[sửa | sửa mã nguồn]

Công ty bắt đầu khi Samuel Curtis Johnson, Sr. mua lại mặt bằng của công ty Racine Hardward vào năm 1886 và đổi tên thành Johnson's Prepared Paste Wax. Việc điều hành và quản lý công ty trải qua năm thế hệ của gia đình Johnson, và điều này thật sự không phải bình thường. Vào năm 1939, tòa nhà đầu tiên của công trình Johnson Wax, được thiết kế bởi Frank Lloyd Wright, được mở của. opened. Ngoài ra, vào năm 1950, tòa nhà Research Tower cũng được mở cửa.

Từ tháng 4.1935 đến tháng 5.1950, công ty được tài trợ bởi chương trình phát thanh Fibber McGee & Molly, chính thức được biết đến là chương trình The Johnson Wax, mỗi chương trình đều có sự hiện diện của các nhân viên bán hàng và người đại diện của Johnson là Harlow Wilcox.

Trong thập niên 1950, công ty trở thành nhà tài trợ cho những chương trình trò chơi The Name's the Same, xen kẽ với chương trình Swanson, và đồng thời cũng là đồng tài trợ bộ phim Robert Montgomery Presents trên kênh NBC, sau đó là CBSThe Red Skelton Show.

Vào năm 1984, Đại học Cornell đổi tên thành trường kinh doanh S. C. Johnson công nhận sự đóng góp của gia đình Johnson.

Năm 1992, công ty mua lại Drackett, cơ sở sản xuất của Windex, Drāno và một số sản phẩm tẩy rửa đặc biệt khác. Năm 1997, S. C. Johnson mở rộng những dòng sản phẩm tiêu dùng của mình khi họ mua lại thương hiệu Dow Chemical của DowBrands, bao gồm Ziploc, Saran, Fantastik, Glass Plus, Scrubbing BubblesSpray 'n Wash. Dow Chemical mua lại Texize vào năm 1986, bao gồm việc nhận cả hai thương hiệu Fantastik và Glass Plus. Công ty nhận được chấp nhận cho một thỏa thuận vào năm 1998 khi ủy ban thương mại đồng ý bán thương hiệu Glass Plus và Spray 'n Wash cho đối cạnh tranh là Reckitt Benckiser.

Năm 1999, sản phẩm tẩy rửa thương mại và hệ thống sản xuất tách ra từ Johnson Wax và trở thành công ty độc lập mang tên Johnson Wax Professional. Năm 2002, họ mua lại DiverseyLever và trở thành JohnsonDiversey Inc.,. Vào năm 2009, được đổi tên thành Diversey, Inc.[2]

Chủ tịch và giám đốc điều hành hiện tại là tiến sĩ Herbert Fisk Johnson III - thế hệ thứ năm của gia đình Johnson đã dẫn dắt công ty. Ông đã nối nghiệp người cha, Samuel Curtis Johnson, Jr., người đã mất vào năm 2004.

Công ty là một trong ba thành viên nhận giải thưởng Ron Brown Award cho khả năng lãnh đạo vào năm 2006.

Từ năm 2005 đến 2011, S. C. Johnson & Son luôn được xếp trong 10 hạng đầu tiên là một trong những nơi đáng làm việc nhất của tạp chí Fortune. Năm 2007, công ty xếp hạng 7 và năm 2011 xếp hạng 10. 

Mặc dù là một công ty lớn nhưng vẫn họ vẫn là một công ty tư nhân sở hữu bởi gia đình Johnson ở thế hệ lãnh đạo thứ 5.

Công Ty TNHH S.C. Johnson & Son: Lô 1, Đường Số 9, Khu Công Nghiệp Sóng Thần 1, Phường An Bình, Thành Phố Dĩ An, Tỉnh Bình Dương, Việt Nam.

Đánh giá[sửa | sửa mã nguồn]

Mỗi năm từ 2003, S. C. Johnson & Son đã nhận được đánh giá hoàn hảo 100% bởi tổ chức Human Rights Campaign trong báo cáo hàng năm. Trong 2005 và 2006, tạp chí Working Mothers đã bình chọn công ty là một trong 10 công ty tốt nhất trong danh sách 100 công ty tốt nhất.

Tên thương hiệu[sửa | sửa mã nguồn]

Những thương hiệu thuộc quyền sở hữu của S. C. Johnson & Son:

Chăm sóc xe[sửa | sửa mã nguồn]

  • Grand Prix
  • Tempo

Tẩy rửa sàn[sửa | sửa mã nguồn]

Tẩy rửa gia dụng và sản phẩm thơm[sửa | sửa mã nguồn]

Bảo quản thực phẩm[sửa | sửa mã nguồn]

Sản phẩm diệt côn trùng có hại[sửa | sửa mã nguồn]

Chăm sóc giày dép[sửa | sửa mã nguồn]

  • Kiwi
  • Bama
  • Salamander
  • Woly
  • Woly Sport
  • Grison

Bảo vệ môi trường[sửa | sửa mã nguồn]

Danh sách xanh của S. C. Johnson & Son là hệ thống phân loại, đánh giá tác động của nguyên liệu sản xuất đến sức khỏe con người và môi trường. Biểu tượng danh sách xanh đại diện để giúp khách hàng xác định sản phẩm nào phù hợp và an toàn với sức khỏe và môi trường. Nhãn hiệu của danh sách xanh đại diện cho rất nhiều sản phẩm của S. C. Johnson & Son. Đây là một phát triển tích cực và có kết quả trong việc loại bỏ 1.8 triệu pounds hóa chất hữu cơ bay hơi từ Windex, và 4 triệu pounds PVDC từ Saran Wrap.[4]

Ngày 18.12.2012, S. C. Johnson & Son bắt đầu chiến dịch với 2 tuốc bin gió tại nhà máy lớn nhất của họ ở Mount Pleasant, Wisconsin. Năng lượng do các tuốc bin sản sinh cùng năng lượng có được nhờ sử dụng khí đốt sinh ra từ một bãi rác gần đó giúp sản xuất đủ lượng điện để cung cấp cho nhà máy.[5]

Tranh cãi[sửa | sửa mã nguồn]

Vụ kiện về thuế bởi RICO đã bị Mike DeGuelle tố giác và cáo buộc rằng kể từ năm 1997, S. C. Johnson & Son đã lợi dụng lỗi kiểm toán, và đã khai thuế gian lận, và không đóng thuế hàng triệu đô la. H. Fisk Johnson ra lệnh điều tra về cáo buộc này, và nói với nhà phân tích thuế mà ông đã học "các chi tiết khác của các quyết định của họ (Cục thuế) thực hiện làm tôi không hài lòng. Tôi không thích những gì tôi đã nghe." Ngày 15.12.2011, Tòa án, trong vụ kiện số 10-2172, phán quyết rằng DeGuelle đã cáo buộc hợp lệ.[6]

Tham khảo[sửa | sửa mã nguồn]

  1. ^ "VISITING SC JOHNSON."
  2. ^ "SC Johnson Frequently Asked Questions".
  3. ^ "Johnson Merchandising: Johnson's Wash-'n'-Wax" Lưu trữ 2013-08-23 tại Wayback Machine.
  4. ^ “CNNMoney”. Truy cập 22 tháng 2 năm 2016.
  5. ^ "SC Johnson Powers Up Wind Energy at Largest Mfg Facility - Press Room". scjohnson.com. 
  6. ^ "[1]."