Bước tới nội dung

Thành viên:Trinhquocanh/Công viên Muskauer / Công viên Mużakowski-Di sản văn hóa thế giới

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia

Công viên Muskauer / Công viên Mużakowski[sửa | sửa mã nguồn]

Công viên Mużakowski được Tổ chức Giáo dục, Khoa học và Văn hóa của Liên Hợp quốc (UNESCO) công nhận là di sản văn hóa thế giới đa quốc gia (Đức và Ba Lan) vào năm 2004 theo các tiêu chí (i) và (iv) quy định tại Công ước UNESCO 1972 về bảo vệ di sản văn hóa và thiên nhiên thế giới.

Là một công viên cảnh quan có diện tích 559,9 ha chạy dọc theo sông Neisse và biên giới giữa Ba Lan và Đức, di sản được tạo ra bởi Hoàng tử Hermann von Puckler-Muskau từ năm 1815 đến năm 1844. Kết hợp hoàn hảo với cảnh quan trang trại xung quanh, công viên đi tiên phong trong cách tiếp cận mới đối với thiết kế cảnh quan và ảnh hưởng đến sự phát triển của kiến trúc cảnh quan ở Châu Âu và Châu Mỹ. Được thiết kế như một "bức tranh với thực vật",  địa danh không tìm cách gợi lên phong cảnh cổ điển, thiên đường hoặc một số sự hoàn hảo đã mất, thay vào đó sử dụng các loại thực vật địa phương để nâng cao chất lượng vốn có của cảnh quan hiện có. Cảnh quan tổng hợp này kéo dài đến thị trấn Muskau với những con đường xanh tươi, hình thành nên các khu công viên đô thị để phát triển. Thị trấn do đó đã trở thành một thành phần thiết kế trong một cảnh quan không tưởng. Địa điểm này cũng có một lâu đài được xây dựng lại, những cây cầu và một vườn ươm.

Giá trị nổi bật toàn cầu[sửa | sửa mã nguồn]

Thông tin tóm tắt[sửa | sửa mã nguồn]

Công viên Muskauer / Công viên Mużakowski là một cảnh quan rộng lớn được phát triển ban đầu từ năm 1815 đến năm 1844 bởi Hoàng tử Hermann von Pückler-Muskau trên khuôn viên khu đất của ông, và được tiếp tục bởi học trò của ông, Eduard Petzold. Nằm hài hòa trong thung lũng sông Lusatian Neisse, sự hòa nhập của công viên vào thị trấn địa phương và cảnh quan nông nghiệp xung quanh báo trước một cách tiếp cận mới đối với thiết kế cảnh quan và góp phần vào sự phát triển của kiến trúc cảnh quan như một bộ môn. Địa điểm rộng lớn bao gồm sông Neisse, các đặc điểm nước khác, do con người tạo ra và tự nhiên, cầu, các tòa nhà, các khu rừng và đường đi. Đây là một ví dụ về cảnh quan văn hóa trong đó các thuộc tính tự nhiên của địa điểm đã được khai thác với kỹ năng tối đa.

Công viên có chất lượng thẩm mỹ cao nhất và thành phần của địa danh này kết hợp nhuần nhuyễn với thung lũng sông được hình thành tự nhiên. Bản chất của di sản là mối quan hệ trực quan giữa dinh thự trung tâm, Lâu đài Mới và một loạt các tiêu điểm địa hình bao gồm các điểm thuận lợi lý tưởng được bố trí dọc theo các bậc thang ven sông bao quanh thung lũng, mỗi điểm trong số đó tạo thành một phần của mạng lưới khung cảnh thời thượng. Pückler đã kết hợp các yếu tố kiến trúc do con người tạo ra vào mạng lưới này cùng với các thành phần tự nhiên, bao gồm cả các đặc điểm địa chất của địa hình. Điều này là đặc biệt với sự đơn giản và mở rộng phi thường của nó.

Di sản bao gồm phần trung tâm của thành phần cảnh quan rộng lớn này có diện tích 348 ha (136,10 ha ở Đức và 211,9 ha ở Ba Lan). Phần còn lại của tổng thể nằm trong vùng đệm xung quanh có diện tích 1.205 ha.

Pückler đã đặt nền móng cho thiết kế cảnh quan tích hợp với việc mở rộng công viên vào thị trấn Bad Muskau thông qua những con đường xanh và công viên đô thị. Việc kết hợp cộng đồng vào thành phần tổng thể, như một thành phần quan trọng trong cảnh quan không tưởng được quy hoạch của ông, đã có tác động lớn đến quy hoạch thị trấn đương đại, đặc biệt là ở Hoa Kỳ (như được minh họa bởi các khu vực xanh của thành phố Boston) và trên phát triển của nghề kiến trúc cảnh quan. Pückler đã xuất bản các nguyên tắc lý thuyết thiết kế cảnh quan của mình tại Andeutungen über Landschaftsgärtnerei (1834). Hơn nữa, việc đào tạo những người làm vườn cảnh quan của Hoàng tử von Pückler và học trò của ông là Eduard Petzold đã giúp tạo ra các tiêu chuẩn kỹ năng ảnh hưởng đến công việc của những người làm vườn và nhà quy hoạch khác. Truyền thống đào tạo này đã được hồi sinh trong thời gian gần đây bằng việc thành lập Trường Muskauer, như một trường quốc tế đào tạo về duy trì cảnh quan văn hóa và vườn.

Các tiêu chí được UNESCO công nhận theo quy định tại Công ước UNESCO 1972 về bảo vệ di sản văn hóa và thiên nhiên thế giới[sửa | sửa mã nguồn]

Tiêu chí (i): Công viên Muskauer / Công viên Mużakowski là một ví dụ điển hình về một công viên cảnh quan Châu Âu đã tạo ra bước đột phá mới về mặt phát triển hướng tới một cảnh quan lý tưởng do con người tạo ra.

Tiêu chí (iv): Công viên Muskauer / Công viên Mużakowski là tiền thân của các phương pháp tiếp cận mới đối với thiết kế cảnh quan ở các thành phố và có ảnh hưởng đến sự phát triển của kiến trúc cảnh quan như một bộ môn.

Yêu cầu bảo vệ và quản lý[sửa | sửa mã nguồn]

Di sản chủ yếu thuộc sở hữu nhà nước. Về phía Đức, Bang Sachsen sở hữu phần lớn di sản và ở Ba Lan quyền sở hữu do Kho bạc Nhà nước nắm giữ.

Cả hai phần của công viên đều được bảo vệ ở các quốc gia tương ứng theo các quy định của luật bảo vệ di sản, bảo tồn thiên nhiên và quy hoạch không gian, trong khi về mặt thực hiện các điều khoản luật định, bắt buộc phải thiết lập các ưu tiên bảo vệ liên ngành và các phương tiện phù hợp để thực hiện.

Tham khảo:[sửa | sửa mã nguồn]

https://whc.unesco.org/en/list/1127