Thành viên:VuTrungDuong

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia

Tôi có hai kỉ niệm lớn không thể nào quên về Bác hồ, Một là vào năm 1969 lúc Bác mất tôi còn nhỏ dự đám tang dưới trời mưa, mọi người đều khóc, rất thật lòng và tôi cũng khóc. Cha tôi và những người đàn ông khỏe mạnh trong làng đều ra chiến trường. Cuộc chiến hiển hiện trong đầu trẻ thơ của tôi lúc ấy là những trận bom ác liệt ở cầu Ninh bình và những chiếc giấy báo tử với những lời kêu khóc thảm thiết vậy nên khi người cầm đầu cuộc chiến lìa đời, cảm giác thảm họa ùa đến với đám con trẻ, bà già và những người bất lực còn sót lại ở địa phương khi những người thân mà họ trông đợi đã đánh mất vị lãnh tục trong một cuộc chiến không cân sức. Lớn lên tôi được nghe ông Nội kể về thời kỳ đen tối của cuộc cải cách ruông đất. Tôi hoài nghi về những chuyện lúc tôi chưa sinh ra ngoại trừ cách kể chuyện rất chân thực của ông và sự xác nhận của những người từng trải. Vậy nên khi tình cờ được nhìn thấy đoạn phim chiếu cảnh Bác Hồ đọc diễn văn nói về cuộc cải cách tôi căng mắt ra nhìn. Cách bác lấy khăn tay mùi xoa vờ lau nước mắt một cách thật điệu nghệ làm tôi không sao quên được. Trong đầu tôi từ bấy giờ trở đi luôn bị ám ảnh bởi hai sự phản diện một là một người lãnh tụ có ảnh treo ở mọi nhà được nhắc tên ở nhiều bài hát và hầu hết các sách giáo khoa, và một bên là những ông bà già bình dị ở trong làng tôi bình thản kể về những ngày tháng xảy ra ở trong làng sau khi người pháp rút đi.