Khe tận xoắn ốc

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Khe tận xoắn ốc
Định danh
TAA15.3.03.044
FMA61275
Thuật ngữ giải phẫu

Khe tận xoắn ốc (tiếng Anh: Helicotrema, từ tiếng Hy Lạp ἕλιξ- lõi xoắn và τρη̂μα - lỗ) là một phần của mê đạo, là chỗ gặp nhau ở tầng màng nhĩ (scala tympani) và tầng tiền đinh (scala vestibuli). Nó là thành phần chính của đỉnh ốc tai, là khe hở nằm giữa ốc xoắn ốcmóc mảnh xoắn (hamulus laminae spiralis).[1] Các tế bào lông tai gần khu vực này phát hiện âm thanh tần số thấp.[2]

Tham khảo[sửa | sửa mã nguồn]

  1. ^ Trang 664. Giải phẫu người, tập 1: Giải phẫu học đại cương. Chi trên - chi dưới - đầu - mặt - cổ. GS. TS. BS Trịnh Văn Minh. Nhà xuất bản Giáo dục. ISBN 978-604-0-00744-5.
  2. ^ Behrbohm, Hans; Kaschke, Oliver; Nawka, Tadeus; Swift, Andrew (2009). Ear, Nose and Throat Diseases (ấn bản 3). New York: Thieme. tr. 15. ISBN 9783136712030.

Liên kết ngoài[sửa | sửa mã nguồn]