Âm phụt

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia

Trong ngữ âm học, âm phụt (tiếng Anh: ejective consonant)[1] là những phụ âm được phát âm mà không cần luồng hơi từ phổi, xuất hiện ở một số ngôn ngữ trên thế giới.

Tham khảo[sửa | sửa mã nguồn]

Thư mục
  • Xuân Hạo, Cao & Dũng, Hoàng (2004). Đề tài khoa học cấp Bộ: Thuật ngữ ngôn ngữ học/Anh-Việt/Việt-Anh. Thành phố Hồ Chí Minh: Trường Đại học Sư phạm Thành phố Hồ Chí Minh.