Dương vật của Napoléon

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia

Trong cuộc khám nghiệm tử thi ngay sau khi Napoléon qua đời vào năm 1821, dương vật của Napoléon được lấy ra khỏi cơ thể. Kể từ đó, bộ phận này qua nhiều đời chủ sở hữu, chẳng hạn như nhà sưu tầm A. S. W Rosenbach trưng bày tại thành phố New York vào năm 1927. Năm 1977, John K. Lattimer mua lại bộ phận này và cất trong nhà. Dương vật của Napoléon được mô tả tương tự như một "miếng da hoặc một con lươn bị teo nhỏ lại".[1]

Lịch sử[sửa | sửa mã nguồn]

Napoléon sau khi thoái vị ở Fontainebleau, ngày 4 tháng 4 năm 1814. Bức tranh của Paul Delaroche

Sau khi thua trận Waterloo, Napoléon bị đày đến Saint HelenaĐại Tây Dương.[2] Ông mất trên đảo vào ngày 5 tháng 5 năm 1821.[3] Sau khi ông qua đời, một cuộc khám nghiệm đã được tiến hành. Bác sĩ tiến hành khám nghiệm Francesco Antommarchi đã cắt bỏ dương vật của ông[2][4] cùng với một số bộ phận cơ thể khác.[5] Không rõ liệu vị bác sĩ này cắt dương vật là cố ý hay vô tình.[3] Có thể Antommarchi bị tuyên úy của Napoléon mua chuộc để cắt bỏ dương vật nhằm trả thù Napoléon vì đã xúc phạm ông là "bị bất lực".[6]

Dương vật được đưa cho tuyên úy của Napoléon. Ông đưa bảo vật này từ Saint Helena về Corse.[1][7] Năm 1916 một công ty bán sách có trụ sở tại London tên là Maggs Bros Ltd[3] mua lại bảo vật. Năm 1924, bảo vật này được bán cho A. S. W Rosenbach, một người bán sách hành nghề tại Philadelphia.[2][4][5][8]

Dương vật được trưng bày vào năm 1927 tại Bảo tàng Nghệ thuật Pháp của Thành phố New York. Một nhà phê bình tạp chí Time có mặt tại triển lãm, mô tả nó trông như "một dải dây giày da hoẵng bị dẫm đạp" (hoẵng là một dạng hươu, nai thuộc chi Muntiacus).[9] Những người khác có mặt cho rằng nó trông giống như một "miếng da hoặc một con lươn bị teo nhỏ lại".[10] Rosenbach bán món đồ này cho nhà sưu tập Donald Hyde, sau đó vợ ông tặng món đồ cho John F. Fleming sau khi Hyde qua đời. Fleming là một người bán sách thân thuộc với Rosenbach. Một nhà sưu tập khác đã mua nó và cố gắng bán dương vật của Napoleon trong cuộc đấu giá thông qua Christie's nhưng không thành công.[11] Sau cuộc đấu giá, James Comyn đọc bản tuyên thệ về Eric LeVine (một nhà sưu tập các vật phẩm liên quan đến Napoléon) và thay vì gọi món đồ là "dương vật" thì lại nói hoa mỹ là "bộ phận gì đó".[12] Nhà sưu tập hiện vật và bác sỹ tiết niệu tên là John K. Lattimer đã mua "bộ phận" này vào năm 1977 với giá 3.000 USD (tương đương $14.488 năm 2022) và hiện thuộc sở hữu của con gái ông. Có người muốn trả $100.000 để mua được món đồ này.[2][4][5]

Mô tả[sửa | sửa mã nguồn]

Dương vật bảo quản được mô tả là "hầu như không thể nhận ra như một bộ phận cơ thể người" và tính xác thực của nó là không rõ ràng.[5][7] Một bộ phim tài liệu được phát sóng trên Kênh 4, Dead Famous DNA, mô tả dương vật "rất nhỏ", chỉ dài 3,8 xentimét (1,5 in).[4] Người ta không biết khi Napoléon còn sống thì dương vật của ông dài bao nhiêu.[4]

Tham khảo[sửa | sửa mã nguồn]

  1. ^ a b “The Twisted Journey Of 'Napoleon's Privates'. NPR.org (bằng tiếng Anh). Lưu trữ bản gốc ngày 14 tháng 1 năm 2021. Truy cập ngày 13 tháng 1 năm 2021.
  2. ^ a b c d Tharoor, Ishaan. “The strange journey of Napoleon's penis”. Washington Post (bằng tiếng Anh). ISSN 0190-8286. Bản gốc lưu trữ ngày 16 tháng 1 năm 2021. Truy cập ngày 13 tháng 1 năm 2021.
  3. ^ a b c Bierman, Stanley M. (1992). “The Peripatetic Posthumous Peregrination of Napoleon's Penis”. The Journal of Sex Research. 29 (4): 579–580. ISSN 0022-4499. Lưu trữ bản gốc ngày 15 tháng 1 năm 2021. Truy cập ngày 14 tháng 1 năm 2021.
  4. ^ a b c d e “Napoleon had a 'very small' penis according to C4 show”. The Independent (bằng tiếng Anh). 4 tháng 4 năm 2014. Lưu trữ bản gốc ngày 14 tháng 1 năm 2021. Truy cập ngày 13 tháng 1 năm 2021.
  5. ^ a b c d Pascoe, Judith (ngày 17 tháng 5 năm 2007). “Meanwhile: The pathos of Napoleon's penis”. The New York Times (bằng tiếng Anh). ISSN 0362-4331. Bản gốc lưu trữ ngày 15 tháng 1 năm 2021. Truy cập ngày 13 tháng 1 năm 2021.
  6. ^ Jenkins, Iain (ngày 6 tháng 9 năm 1992). “Boney's little bit on the side;Napoleon Bonaparte”. The Times.
  7. ^ a b Vernon, John (ngày 12 tháng 7 năm 1992). “Exhuming a Dirty Joke”. The New York Times (bằng tiếng Anh). ISSN 0362-4331. Bản gốc lưu trữ ngày 16 tháng 1 năm 2021. Truy cập ngày 14 tháng 1 năm 2021.
  8. ^ Rugoff, Ralph (ngày 13 tháng 1 năm 1994). “A Little Piece of History: Napoleon's penis, Kirk's tunic and other collectibles”. LA Weekly. tr. 37. Lưu trữ bản gốc ngày 16 tháng 1 năm 2021. Truy cập ngày 14 tháng 1 năm 2021 – qua Newspapers.com Ấn phẩm cho phép truy cập mở - đọc miễn phí.
  9. ^ Shay, Christopher (ngày 10 tháng 5 năm 2011). “Top 10 Famous Stolen Body Parts - TIME”. Time (bằng tiếng Anh). ISSN 0040-781X. Bản gốc lưu trữ ngày 15 tháng 1 năm 2021. Truy cập ngày 13 tháng 1 năm 2021.
  10. ^ “The Twisted Journey Of 'Napoleon's Privates'. NPR.org (bằng tiếng Anh). Lưu trữ bản gốc ngày 14 tháng 1 năm 2021. Truy cập ngày 13 tháng 1 năm 2021.
  11. ^ Bierman, Stanley M. (1992). “The Peripatetic Posthumous Peregrination of Napoleon's Penis”. The Journal of Sex Research. 29 (4): 579–580. ISSN 0022-4499. Bản gốc lưu trữ ngày 15 tháng 1 năm 2021. Truy cập ngày 14 tháng 1 năm 2021.
  12. ^ Ingrams, Richard (ngày 12 tháng 1 năm 1997). “He was a fearless advocate, but somehow our lawyer just couldn't bring himself to talk about Napoleon's penis in open court”. The Observer.