Lưu Cương

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Lưu Cương
劉彊
Phiên vương nhà Hán
Đông Hải vương
Tại vị43-58
Tiền nhiệmLưu Dương
Kế nhiệmLưu Chính
Thông tin chung
Sinh25
Mất58
Trung Quốc
Hậu duệLưu Chính
Tên đầy đủ
Lưu Cương
Thụy hiệu
Cung vương
Hoàng tộcĐông Hán
Thân phụHán Quang Vũ Đế
Thân mẫuQuách Thánh Thông

Lưu Cương (chữ Hán: 劉彊, 25-58), tức Đông Hải Cung vương (東海恭王), là tông thất nhà Hán, phiên vương tiểu quốc Đông Hải, chư hầu nhà Hán trong lịch sử Trung Quốc.

Thái tử nhà Hán[sửa | sửa mã nguồn]

Lưu Cương là con trai trưởng của Hán Quang Vũ đế, hoàng đế khai quốc của nhà Đông Hán. Mẹ ông là Quách Thánh Thông, hoàng hậu đầu tiên của Quang Vũ Đế, nguyên là cháu gái của Chân Định vương Lưu Dương. Năm 25, vua cha Hán Quang Vũ đế ly khai Lưu Huyền tự lập làm Hoàng đế, cùng năm Quách thị sinh ra Lưu Cương. Năm 26, Hán Quang Vũ đế lập Quách thị làm hậu và phong Lưu Cương làm Thái tử.

Tuy nhiên vua cha không yêu Quách hậu mà luôn sủng ái người vợ cả là Quý nhân Âm Lệ Hoa. Năm 28, Âm quý nhân hạ sinh hoàng tử Lưu Dương, Lưu Dương từ nhỏ đã thông minh, lanh lợi nên được Quang Vũ Đế có phần yêu quý hơn thái tử Lưu Cương.

Sau đó, cậu của Quách hoàng hậu làm phản nên bị Quang Vũ Đế xử tử. Quách hậu ngày càng thất sủng. Thấy vua sủng ái Âm quý nhân thì Quách hậu ghen ghét, thường xuyên kiếm cớ gây hiềm khích khiến Quang Vũ Đế tức giận. Năm 41, Quang Vũ Đế phế truất Quách hậu và lập Âm quý nhân làm hoàng hậu, tuy nhiên ông không nỡ phế cả mẹ lẫn con nên Lưu Cương vẫn được giữ ngôi Thái tử.

Năm 43 Lưu Cương thấy mẹ bị phế, ngôi vị Thái tử cũng khó giữ bèn xin Hán Quang Vũ đế cho mình nhường lại ngôi Thái tử và chỉ xin làm phiên vương.

Đông Hải vương[sửa | sửa mã nguồn]

Năm 43, Hán Quang Vũ đế chấp thuận lời thỉnh cầu của ông, bèn phong Lưu Cương làm Đông Hải vương thay thế cho người em là Lưu Dương và lập Lưu Dương làm Thái tử. Năm 52, Lưu Cương chính thức về đất Đông Hải. Do ông từng là Thái tử nên được vua cha phong cho nhiều đất, gồm 29 huyện thuộc quận Lỗ đều thuộc nước Đông Hải.

Năm 58, Lưu Cương qua đời, hưởng dương 34 tuổi. Con ông là Lưu Chính lên kế vị làm Đông Hải vương.

Gia đình[sửa | sửa mã nguồn]

Xem thêm[sửa | sửa mã nguồn]

Tham khảo[sửa | sửa mã nguồn]

  • Lê Đông Phương, Vương Tử Kim (2007), Kể chuyện Tần Hán, Nhà xuất bản Đà Nẵng
  • Hậu Hán thư, các quyển 2, 3

Chú thích[sửa | sửa mã nguồn]