Vấn đề môi trường ở Singapore

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia

Các vấn đề môi trường ở Singapore bao gồm ô nhiễm không khínước, đô thị hóaphá rừng. Chính phủ đã thành lập Kế hoạch Xanh của Singapore vào năm 1992 để giúp đỡ các vấn đề về môi trường.

Tóm tắt lịch sử[sửa | sửa mã nguồn]

Kể từ khi Vương quốc Anh thành lập Singapore vào năm 1819, hơn 95% trong ước tính 590 km vuông của thảm thực vật đã bị xóa. Đầu tiên là các cây công nghiệp ngắn hạn vì lợi nhuận và sau đó là do đô thị hóacông nghiệp hóa. Dân số của họ tăng lên theo cấp số từ khoảng 150 người dân làng sống với nền kinh tế tự cung tự cấp vào năm 1819 lên đến gần 5 triệu người ngày nay.

61 trong số 91 loài chim nguyên thủy đã biến mất, dẫn đến nhiều cây thực vật bản địa không thể sinh sản được do mất sự phân tán hạt và thụ phấn.[1]

Chính sách môi trường[sửa | sửa mã nguồn]

Để chống lại các vấn đề môi trường của đất nước, Chính phủ Singapore lần đầu tiên đã đưa ra Kế hoạch Xanh của Singapore vào năm 1992 và một kế hoạch mới vào năm 2012 để tiếp tục chương trình.[2] Kế hoạch này nhằm theo dõi các quần thể động vật và thực vật không ổn định, thành lập các công viên thiên nhiên mới và kết nối các công viên hiện có [3]. Ngày 3 tháng 6 năm 2013 chính phủ công bố rằng, họ sẽ bắt đầu ghi nhận lượng carbon thải ra tại nước mình và bao nhiêu phần của nó được hệ thực vật của nước này hấp thụ.[4] Mặc dù một số học giả đã gọi Singapore là "ốc đảo môi trường",[5] những người khác đã cáo buộc nó là "greenwashing" (chỉ làm ra vẻ thân thiện môi trường và đảm đang trách nhiệm), trích dẫn sự quan tâm của quốc gia đối với thảm thực vật thẩm mỹ và dấu vết cacbon cao.[6]

Ô nhiễm[sửa | sửa mã nguồn]

Ô nhiễm không khí ở Singapore[sửa | sửa mã nguồn]

Một ngôi nhà ở Jurong East bị che khuất trong đám mây, chụp ảnh ngày 15 tháng 10 năm 2006

Năm 1984, có mối quan ngại về sức khoẻ với số lượng lớn các trang trại chăn nuôi lợn ở Singapore. Chúng được coi là đã góp phần gây ô nhiễm của đất nước này, vào không khí. Vấn đề này đã được giải quyết bằng cách giảm số lượng trang trại đó [7]. 65,8 tấn carbon dioxide đã được thải ra trong nước vào năm 1996, liệt vào trong số các mức phát thải cao nhất trên thế giới. Những người gây ô nhiễm không khí ở Singapore chủ yếu là nhưng không chỉ người dùng xe cộ làm phương tiện vận chuyển, mặc dù các quy định khó khăn của đất nước [8]. Nước này bị sương mù che phủ trong một khoảng thời gian mỗi năm, do khói từ những đám cháy ở Indonesia.[9]

Ô nhiễm nguồn nước[sửa | sửa mã nguồn]

Chai nước NEWater được trưng bày tại một buổi lễ năm 2005

Nước ở Singapore bị ô nhiễm bởi những vật liệu không mong muốn từ các cơ sở công nghiệp, cùng với dầu từ cả tàu mậu dịch đến và đi.[10] Các biện pháp khắc phục được thực hiện, và nước bị ảnh hưởng được đưa đến xử lý tại các trung tâm chuyên biệt[8]. Các nhà máy như NEWater xử lý nước có những chất không mong muốn thành nguồn nước có thể uống được.[11] Một trong những vùng nước lớn của Singapore vốn bị ô nhiễm là Sông Singapore.[12][13]

Nghiên cứu Đô thị hóa[sửa | sửa mã nguồn]

Theo báo cáo của Đại học Quốc gia Singapore, Singapore phát triển nhanh chóng thành một quốc gia đô thị đã sao lãng môi trường thiên nhiên, xếp nước này là "nước vi phạm môi trường tồi tệ nhất trong số 179 quốc gia". Báo cáo đã bị chính phủ Singapore phê bình gay gắt.[14]

Tham khảo[sửa | sửa mã nguồn]

  1. ^ Ceballos, G.; Ehrlich, A. H.; Ehrlich, P. R. (2015). The Annihilation of Nature: Human Extinction of Birds and Mammals. Baltimore, Maryland: Johns Hopkins University Press. pp. 148-149. ISBN 1421417189 – via Open Edition.
  2. ^ “About SGP 2012”. Ministry of the Environment and Water Resources. Bản gốc lưu trữ ngày 21 tháng 5 năm 2013. Truy cập ngày 3 tháng 6 năm 2013.
  3. ^ “National Initiatives”. National Biodiversity Reference Center. Bản gốc lưu trữ ngày 2 tháng 3 năm 2010. Truy cập ngày 3 tháng 6 năm 2013.
  4. ^ Zengkun, Feng (ngày 3 tháng 6 năm 2013). “Government to track Singapore's carbon emissions”. The Straits Times.
  5. ^ Hudson, C 2014, 'Green is the New Green: Eco-Aesthetics in Singapore' in Bart Barendregt, Rivke Jaffe (ed.) Green Consumption: The Global Rise of Eco-Chic, Bloomsbury Academic, United Kingdom, pp. 86-99.
  6. ^ Schneider-Mayerson, Matthew. "Some Islands Will Rise: Singapore in the Anthropocene." Resilience: A Journal of the Environmental Humanities 4.2 (2017): 166-184.
  7. ^ “Singapore - Agriculture”. Country Studies. Truy cập ngày 2 tháng 6 năm 2013.
  8. ^ a b “Environmental Issues in Singapore”. Allo' Expat Singapore. ngày 2 tháng 6 năm 2013. Bản gốc lưu trữ ngày 7 tháng 5 năm 2013.
  9. ^ Harper, Damian (2007). “Malaysia, Singapore & Brunei. Ediz. Inglese” (ấn bản 10). Lonely Planet. tr. 69–. ISBN 9781740597081.
  10. ^ Loke, Ming Chou (1988). The Coastal Environmental Profile of Singapore. The WorldFish Center. tr. 78–. ISBN 9789711022488.
  11. ^ “NEWater”. Public Utilities Board. Bản gốc lưu trữ ngày 10 tháng 6 năm 2013. Truy cập ngày 3 tháng 6 năm 2013.
  12. ^ “Environmental Trailblazing in Singapore” (PDF). Centre for Liveable Cities. ngày 29 tháng 5 năm 2012. Bản gốc (PDF) lưu trữ ngày 1 tháng 2 năm 2014. Truy cập ngày 3 tháng 6 năm 2013.
  13. ^ “The History of Singapore River”. Singapore River One. Bản gốc lưu trữ ngày 30 tháng 5 năm 2013. Truy cập ngày 3 tháng 6 năm 2013.
  14. ^ Vaughan, Victoria (ngày 14 tháng 5 năm 2010). “Is Singapore the worst environmental offender?”. AsiaOne.