Jim Sullivan

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Jim Sullivan
SinhJames Anthony Sullivan
(1940-08-13)13 tháng 8, 1940
Mất tích6 tháng 3, 1975 (34 tuổi)
New Mexico, Mỹ
Sự nghiệp âm nhạc
Nguyên quánSan Diego, California, Mỹ
Thể loạiDân ca, đồng quê, rock
Nghề nghiệpCa sĩ, nhạc sĩ, nghệ sĩ guitar
Nhạc cụHát chính, guitar acoustic
Năm hoạt độngĐầu những năm 1960–1975
Hãng đĩaMonnie, Century City, Playboy

James Anthony Sullivan (13 tháng 8 năm 1940 – mất tích 6 tháng 3 năm 1975) là một ca sĩ kiêm nhạc sĩ người Mỹ đã phát hành hai album trước khi anh biến mất không dấu vết ở New Mexico.

Tiểu sử[sửa | sửa mã nguồn]

Sullivan lớn lên ở khu vực Linda Vista tại San Diego, California, nơi cha mẹ Người Mỹ gốc Ireland của anh chuyển từ Nebraska sang làm việc trong ngành công nghiệp quốc phòng. Nhờ thể trang cao lớn nên anh từng là một cầu thủ ném bóng bầu dục trường trung học. Theo những tờ ghi chú lót tự viết về LP của mình thì ông "lớn lên trong một dự án nhà ở của chính phủ với một bó các Okies và Arkies khác," và quyết định chơi nhạc sau khi nghe các nhóm nhạc blues địa phương. Anh quyết định kết hôn và chơi guitar trong một ban nhạc rock địa phương, Survivors, cùng với chị dâu của mình là Kathie Doran. Sullivan và một người bạn đã mua một quán bar gần trường đại học của họ, nhưng lại hết sạch tiền, và vào năm 1968, anh ta cùng vợ là Barbara và con trai nhỏ dọn đến Los Angeles.[1][2]

Trong khi vợ làm việc tại Capitol Records, Sullivan đã viết các bài hát và biểu diễn trong các câu lạc bộ ngày càng có uy tín trong khu vực Los Angeles. Cụ thể, anh gầy dựng danh tiếng tại câu lạc bộ Raft ở Malibu, nơi anh trở thành bạn với các nhân vật Hollywood bao gồm Lee Majors, Lee MarvinHarry Dean Stanton. Anh xuất hiện như một vai phụ trong bộ phim Easy Rider, và được trình diễn trong chương trình truyền hình của José Feliciano. Bạn bè của anh đã đóng góp tài trợ cho phép anh thu âm một album những ca khúc của mình với các nhạc sĩ phòng thu Los Angeles hàng đầu, nghệ sĩ piano Don Randi, tay trống Earl Palmer, và nghệ sĩ bass Jimmy Bond, người cũng là cải biên và đồng sản xuất thu âm.[2] Sau khi Nick Venet tại Capitol từ chối cơ hội phát hành bản thu âm, nó được phát hành bởi người bạn của Sullivan là Al Dobbs trên một hãng thu âm nhỏ, Monnie, một nhãn hiệu mà anh ta thiết lập cho mục đích đó. Album, U.F.O., được phát hành năm 1969, và thể hiện các bài hát của Sullivan theo phong cách pha trộn nhạc dân ca, rockđồng quê sánh ngang với Fred Neil, Tim Hardin, Gene ClarkJoe South, với những biên khúc theo phong cách của David Axelrod.[1][3][4][5][6]

Album này được Century City Records phối lại và tái phát hành vào năm 1970,[3] và ca khúc "Rosey" được phát hành dưới dạng đĩa đơn, nhưng ít gây tiếng vang vào thời điểm đó. Sullivan tiếp tục biểu diễn trong các câu lạc bộ. Năm 1972, ông đã thu âm một album thứ hai, Jim Sullivan, do Jim Hughart cải biên, Lee Burch sản xuất và Playboy Records phát hành. Tuy nhiên, một lần nữa, bản thu này đã không thành công như mong đợi. Khi Sullivan ngày càng sa đà vào rượu chè và cuộc hôn nhân bắt đầu tan vỡ, anh quyết định sang năm 1975 làm một chuyến đi đến Nashville, nơi Kathie Doran đang làm ca sĩ kiêm sáng tác nhạc, và cố gắng tìm kiếm thành công ở đó.[1][4]

Mất tích[sửa | sửa mã nguồn]

Sullivan rời khỏi Los Angeles vào ngày 4 tháng 3 năm 1975, lái xe đến Nashville một mình trong chiếc Volkswagen Beetle. Ngày hôm sau, sau khi được cảnh sát tuần tra đường cao tốc cảnh báo về việc lái xe, anh đã ghi tên lấy phòng ở nhà nghỉ ven đường La Mesa Motel tại Santa Rosa, New Mexico. Các bản trình báo sau này cho thấy anh ta không ngủ lại đó, và để chìa khóa trong phòng, và anh ta đã mua vodka tại cửa hàng thị trấn. Có người nhìn thấy Sullivan ngày hôm sau khoảng 26 dặm (42 km), tại một trang trại hẻo lánh thuộc sở hữu của gia đình Gennitti. Chiếc xe của anh ta sau đó đã được tìm thấy bị bỏ rơi tại trang trại, và anh ta được nhìn thấy lần cuối khi đi khỏi đây. Chiếc xe chứa đầy tiền, giấy tờ tùy thân, guitar, quần áo và một hộp đĩa hát chưa bán của Sullivan.[4][5][7]

Anh ta không bao giờ được nhìn thấy nữa, và các báo cáo đã quy kết sự biến mất của anh ta do bị giết, trở nên mất phương hướng và bị lạc đường, hoặc, đặc biệt là trong ánh sáng của tiêu đề của album đầu tiên của anh ta, người ngoài hành tinh bắt cóc. Các bên tìm kiếm không tìm thấy bất kỳ dấu vết nào của anh ta. Một cơ thể bị phân hủy giống Sullivan sau đó được tìm thấy trong một khu vực hẻo lánh vài dặm, nhưng vẫn chưa rõ là của anh ta hay không.[4]

Di sản[sửa | sửa mã nguồn]

Nhưng đĩa hát của Sullivan, đặc biệt là U.F.O., đã phát triển thành một kiểu hâm mộ sùng bái trong những năm sau đó, một phần là do sự hiếm hoi và tối nghĩa của chúng. Năm 2010, Matt Sullivan (không có quan hệ), người sáng lập hãng Light in the Attic Records, đã quyết định tái bản U.F.O., và thực hiện những nỗ lực nghiêm túc để khám phá bí ẩn về sự mất tích của Sullivan, phỏng vấn nhiều người biết anh ta và những người liên quan đến các bản ghi âm của anh ta, nhưng chỉ tiết lộ được ít thông tin mới.[4] Album này được phát hành trên CD vào năm 2011.[1]

Một bộ sưu tập mới các bản demo chưa được phát hành trước đây của Sullivan, If the Evening Were Dawn, được Light in the Attic Records phát hành vào năm 2019.[8]

Xem thêm[sửa | sửa mã nguồn]

Nhạc phẩm[sửa | sửa mã nguồn]

Album[sửa | sửa mã nguồn]

  • U.F.O. (Monnie, 1969)
    • LP reissue (Century City, 1970)
    • CD/LP reissue (Light in the Attic, 2011)
    • LP reissue (Vinyl Me, Please with Light in the Attic, September 2019)
  • Jim Sullivan (Playboy, 1972)
  • If the Evening Were Dawn (Light in the Attic, 2019)

Đĩa đơn[sửa | sửa mã nguồn]

  • "Rosey" / "Roll Back the Time" (Century City, 1970)
  • "Highway" / "Lorelei Lee" (RCA, 1971)

Tham khảo[sửa | sửa mã nguồn]

  1. ^ a b c d Martin Winfree, "Jim Sullivan", Underappreciated Rock Artists, October 2011. Truy cập ngày 14 tháng 10 năm 2015
  2. ^ a b "Jim Sullivan: U.F.O.", Waxidermy.com, ngày 27 tháng 1 năm 2006. Truy cập ngày 14 tháng 10 năm 2015
  3. ^ a b Frank Mastropolo, "Rock’s Unsolved UFO Mystery: The Night Jim Sullivan Vanished Into Thin Air", Ultimate Classic Rock, ngày 2 tháng 7 năm 2014. Truy cập ngày 14 tháng 10 năm 2015
  4. ^ a b c d e "The Strange Tale of Jim Sullivan’s U.F.O.", AquariumDrunkard, ngày 10 tháng 11 năm 2010. Truy cập ngày 14 tháng 10 năm 2015
  5. ^ a b Biography by Steve Leggett, Allmusic.com. Truy cập ngày 14 tháng 10 năm 2015
  6. ^ U.F.O., Light in the Attic Records. Truy cập ngày 14 tháng 10 năm 2015
  7. ^ James Allen, Review of U.F.O., Allmusic.com. Truy cập ngày 14 tháng 10 năm 2015
  8. ^ John Mulvey, "Closer Encounters", Mojo, #312, November 2019, p.105

Liên kết ngoài[sửa | sửa mã nguồn]