Nguyễn Nho Tông

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Nguyễn Nho Tông
Thượng thư
Thông tin cá nhân
Giới tínhNam
Học vấnTiến sĩ
Chức quanThượng thư
Quốc giaĐại Việt
Thời kỳLê sơ, Mạc

Nguyễn Nho Tông (chữ Hán: 阮儒宗)[1]thượng thư[2] thời Lê sơ, đỗ tiến sĩ năm 1478.[3]

Thân thế[sửa | sửa mã nguồn]

Nguyễn Nho Tông là người làng Vực Đường,[4] huyện Thiên Thi,[5][2] phủ Khoái Châu[6] (Hưng Yên).[1][3][7]

Sự nghiệp[sửa | sửa mã nguồn]

Ông đỗ đồng tiến sĩ[2] khoa Mậu Tuất niên hiệu Hồng Đức năm 1478. Về sau làm đến chức thượng thư.[7] Khi nhà Mạc giành ngôi nhà Lê sơ, ông không chịu ra làm quan.[3]

Nhận định[sửa | sửa mã nguồn]

Phan Huy Chú có viết một mục về ông trong phần "Bề tôi tiết nghĩa" tại Lịch triều hiến chương loại chí, phần Nhân vật chí. Theo Phan Huy Chú, do không chịu làm quan nhà Mạc, Nguyễn Nho Tông được khen là có tiết nghĩa.[3]

Tham khảo[sửa | sửa mã nguồn]

Thư mục[sửa | sửa mã nguồn]

  1. Cao Xuân Dục (1967), Đại-Nam nhất-thống-chí, tập 21, Nha Văn-hóa, Bộ Quốc-gia Giáo-dục
  2. Phan Văn Các; Hoàng Văn Lâu (1997), Bia Văn miếu Hà Nội, Nhà xuất bản Thế giới
  3. Ban chấp hành Đảng bộ tỉnh Hưng Yên (1998), Lịch sử đảng bộ tỉnh Hưng Yên, tập 1, Nhà xuất bản Chính trị quốc gia
  4. Đỗ Văn Ninh (2000), Văn bia Quốc tử giám Hà Nội, Nhà xuất bản Văn hóa thông tin
  5. Nguyễn Quang Ân; Nguyễn Xuân Cần; Nguyễn Quang Lộc; Trung tâm UNESCO thông tin tư liệu lịch sử và văn hóa Việt Nam (2000), Hiền tài là nguyên khí quốc gia, Trung tâm UNESCO Thông tin tư liệu lịch sử - văn hóa Việt Nam và Bảo tàng tỉnh Bắc Giang
  6. Bùi Văn Vượng (2012), Tổng tập dư địa chí Việt Nam, tập 2, Nhà xuất bản Thanh niên
  7. Phan Huy Chú (2014), Nguyễn Minh Nhựt; Nguyễn Thế Truật; Trần Đình Việt; Đào Thị Tú Uyên; Võ Thị Ngọc Phượng (biên tập), Lịch triều hiến chương loại chí, tập 2, Nhân vật chí, Thành phố Hồ Chí Minh, Việt Nam: Nhà xuất bản Trẻ, ISBN 978-604-1-03015-2