Bước tới nội dung

Thành viên:Hồng Phát NĐ/Tản văn

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia

"Cuộc chiến tranh chống Mỹ cứu nước của dân tộc ta đã sản sinh ra cả một thế hệ trẻ Việt Nam anh hùng.
Thanh niên ai cũng náo nức ra chiến trường để được xả thân vì tổ quốc.
Nhiều người đã được vinh danh; còn hàng vạn vạn người vô danh. Người chết đã đành; nhưng một số người còn sống đáng giá anh hùng cũng trở thành vô danh nốt; bởi lòng dạ tiểu nhân, với suy nghĩ thấp hèn, ghen tị của một số cán bộ lãnh đạo địa phương; cũng như sự vô trách nhiệm của cán bộ lãnh đạo đơn vị đã không lấy lại sự công bằng cho những con người đã hết lòng vì Đảng, vì Cách mạng.
Chính vì thế mà làm họ mất hết lòng tin. Bắt buộc họ phải tìm lý tưởng khác để sống.
Lý tưởng gì xin độc giả hãy đọc qua cuốn sách này sẽ có ngay lời phán xét."


LỜI NÓI ĐẦU
[sửa | sửa mã nguồn]

"Sau khi xem xong bộ phim "Luật đời" tự dưng có hứng viết, trích nhật ký và dàn dựng cuốn sách này. Tất cả từ con người đến sự vật đều có thật 100%. Ra đời cuốn sách này không mảy may có mục đích trổ tài văn học hay dạy đời chửi đời. Mà, chỉ muốn nói lên hiện thực tuổi trẻ anh hùng của một con người bị bọn lãnh đạo địa phương cùng bọn lãnh đạo đơn vị vùi dập.

Mặt khác cũng muốn nói cho bạn bè biết để khỏi mỉa mai mình là một kẻ anh hùng rơm rồi tỏ thái độ khinh thường, thương hại.

Đồng thời cũng để cho bạn bè cùng nhau ôn lại quá khứ của tuổi trẻ anh hùng. Và, khi hồi xuân được vui mừng cùng con cháu.

Hơn nữa cũng để cho cháu con còn nhớ mãi hình ảnh một ông già trong gia tộc đã từng xông pha chiến trận và bị dìm xuống đến tận đáy bùn.

Sau này vùng dậy, rồi vào đất Sài Gòn cùng hai gia đình của hai người em trai mình lập nghiệp.

Văn vẻ chỉ là những lời lẽ nôm na; nhưng lại được viết ra bằng máu và nước mắt; cùng bao mồ hôi công sức đã phải nhẫn nhục cả một đời người; đến lúc gặp thời mới phơi ra sự thật. Phải giành giật sống chết; phải tham gia trực tiếp thì mới viết được những trang sử này. Rất tự hào, rất mê say với quá khứ, và cũng rất hứng thú với tương lai.

Tuy chẳng giàu có, tài giỏi gì nhưng mọi cái do chính tay mình làm ra mới thật là đáng quý."

ĐỜI TÔI
[sửa | sửa mã nguồn]

"Chiến trường tỏ vẻ anh hùng
Xông pha trận mạc, như khùng như điên.
Trở về thành kẻ nghèo hèn
Không được đèn sách, bon chen với đời
Mộng mơ đã nát tan rồi
Dùng thân trâu ngựa mà trời phú cho
Đóng gạch xây nhà khá to
Vai u, thịt bắp kéo co suốt ngày.
Thợ mộc đốp chát chai tay
Mồ hôi đẫm áo, mặt mày lấm lem.

Làm sao thoát cảnh dân đen
Bỏ luôn nhà nước, lỏi len tìm đường.
Nghề sửa điện tử lạ thường
Ước mơ sánh được cùng phường cao sang.
Thế rồi hiện thực rõ ràng
Thợ điện chính hiệu, cửa hàng biển treo
Nhàn thân, tiền vẫn chưa nhiều
Kết hợp buôn bán là điều bận tâm
Tích cóp, đường lối không nhầm
Xây dựng nền móng là tầm nhìn xa.

Xong rồi cuộc sống nhẩn nha
Làm thơ, viết sách lại là thú vui
Viết nên tác phẩm đẫm mùi
Máu tươi quyện với mồ hôi của người
Tình yêu cuộc sống rạng ngời
Khắc thêm dấu ấn: cuối đời - "nhà thơ"

*****=*****

QUÊ HƯƠNG
[sửa | sửa mã nguồn]

"Sông Đáy hiền hoà quấn núi non
Quê hương Thanh Thuỷ vẫn trường tồn
Đi xa muôn dặm lòng vẫn nhớ
Mối hận, mối tình chớ vội quên."