Bước tới nội dung

Thành viên:Lê Anh Minh/Nháp2

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia

Phương Tiên Đạo là đạo tu tiên cuối đời Chiến Quốc, tại nước Tề và nước Yên. Chữ "phương" này là "tiên phương" hay "dược phương", tức là phương thuốc trường sinh bất từ. Những kẻ tu luyện gọi là phương sĩ, nổi tiếng trong thời kỳ này có: Tống Vô Kỵ, Chính Bá Kiều, Từ Phúc, Hàn Chung, Hầu Sinh, Lư Sinh, Lý Thiếu Quân, v.v. Các vua Tề Uy Vương, Yên Chiêu Vương, Tần Thuỷ Hoàng Đế và Hán Vũ Đế rất hâm mộ Phương Tiên Đạo. Phương sĩ bái Hoàng Đế làm tổ sư. Phép tu luyện có: hành khí, tịch cốc, thờ Táo Quân, luyện đan. Phương Tiên Đạo chỉ là một phong trào tu tiên, chưa có tổ chức tôn giáo hoàn chỉnh; tuy vậy ảnh hưởng rất lớn và là một trong các yếu tố hình thành Đạo giáo.