Thành viên:Laudaiquabom/Nháp
Nói với con là một bài thơ được nhà thơ Y Phương viết năm 1980, in trong tập Thơ Việt Nam 1945 - 1985.
Hoàn cảnh ra đời[sửa | sửa mã nguồn]
Tác phẩm ra đời một năm sau khi nhà thơ Y Phương có đứa con gái đầu lòng và cũng là khi hòa bình đã lập lại trên toàn đất nước.
Nội dung bài thơ[sửa | sửa mã nguồn]
Bài thơ gồm 28 câu, chia thành 2 khổ:
- Chân phải bước tới cha
- Chân trái bước tới mẹ
- Một bước chạm tiếng nói
- Hai bước tới tiếng cười
- Người đồng mình yêu lắm con ơi
- Đan lờ cài nan hoa
- Vách nhà ken câu hát
- Rừng cho hoa
- Con đường cho những tấm lòng
- Cha mẹ mãi nhớ về ngày cưới
- Ngày đầu tiên đẹp nhất trên đời.
- Người đồng mình yêu lắm con ơi
- Cao đo nỗi buồn xa nuôi chí lớn
- Dẫu làm sao thì cha vẫn muốn
- Sống trên đá, không chê đá gập ghềnh
- Sống trong thung không chê thung nghèo đói
- Sống như sông như suối
- Lên thác xuống ghềnh
- Không lo cực nhọc
- Người đồng mình thô sơ da thịt
- Chẳng mấy ai nhỏ bé đâu con
- Người đồng mình tự đục đá kê cao quê hương
- Còn quê hương thì làm phong tục
- Con ơi tuy thô sơ da thịt
- Lên đường
- Không bao giờ nhỏ bé được
- Nghe con.
Trong bài thơ có sử dụng một số từ ngữ địa phương như: Người đồng minh, lờ, ken,...
Qua bài Nói với con, bằng những từ ngữ, hình ảnh giàu sức gợi cảm, Y Phương đã thể hiện tình cảm gia đình ấm cúng, ca ngợi truyền thống cần cù, sức sống mạnh mẽ của quê hương và dân tộc mình. Bài thơ giúp ta hiểu thêm về sức sống và vẻ đẹp tâm hồn của một dân tộc miền núi, gợi nhắc tình cảm gắn bó với truyền thống, với quê hương và ý chí vươn lên trong cuộc sống.