Bước tới nội dung

Thành viên:Nihilnguyen/Nháp

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia

Thư của Constantinô và Licinius gửi Thống đốc thành Bithynie, theo truyền thống được gọi là Sắc chỉ Milanô (hay Chỉ dụ Milan), năm 313.

[sửa | sửa mã nguồn]

"Tôi, Constantinô Augustus, và tôi, Licinius Augustus, may mắn gặp nhau tại Milanô để thảo luận về tất cả các vấn đề liên quan đến an ninh và công ích. Chúng tôi tin là phải giải quyết trước tiên, theo chúng tôi, trong số các quy định nhằm đảo bảo thiện ích cho đa số (sự tôn trọng thần thánh được dựa trên những quy định đó), tức là cho các Kitô hữu cũng như cho tất cả mọi người sự tự do và khả năng để theo đạo mà họ lựa chọn, hầu tất cả những gì là thánh thiêng trên trời cao có thể trở nên tốt lành và thuận lợi, cho chính chúng ta và cho tất cả những người ở dưới quyền lực của chúng ta. Đó là lý do tại sao chúng tôi nghĩ rằng, trong một kế hoạch có ích và rất quang minh, chúng tôi phải đưa ra quyết định là không từ chối khả năng này với bất cứ ai, dù đó là kẻ gắn linh hồn họ với đạo của các Kitô hữu hoặc một đạo nào đó mà họ cho là phù hợp với họ nhất, hầu Thần minh tối cao, Đấng mà chúng ta tự nguyện tỏ lòng biết ơn, có thể tỏ cho chúng ta thấy, trong tất cả mọi việc, sự chiếu cố và sự tốt lành quen thuộc của Người. Cho nên khanh cần biết rằng chúng tôi đã quyết định (quyết định này loại bỏ toàn bộ các hạn chế trong các bản văn trước đây được gửi đến văn phòng của khanh liên quan đến danh xưng của các Kitô hữu) hủy bỏ các điều khoản quy định mà chúng tôi thấy hoàn toàn trái khoáy và xa lạ với lòng khoan dung của chúng ta, và kể từ nay cho phép tất cả những ai cương quyết theo đạo Kitô, được quyền giữ đạo cách tự do và trọn vẹn, mà không phải lo lắng hoặc sợ bị sách nhiễu." [1]

  1. ^ Adalbert G. Hamman, Để Đọc Các Giáo Phụ, chuyển ngữ: Minh Thanh Thủy - Trần Ngọc Anh, HN: Tôn giáo, 2014, 113.