Bước tới nội dung

Thành viên:Tuvancakiem/Nháp

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia

VÕ CHÂN CỬU

                       Tiếp nối hồn thơ Bình Định

Ở xứ sở Bình Định, mỗi hòn đá, gốc cây, ngọn gió lùa, và có lẽ cả làn nước biếc… đều mang những sắc màu, hương vị riêng. Chúng như được phủ thêm những huyền thoại, và sự hư ảo. Cảm nhận ấy gần như khá đúng đối với các nhà thơ có gốc gác Bình Định, xưa cũng như nay. Trong đó, tác giả Võ Chân Cửu (sinh 1952) là một biểu hiện rất rõ nét. Nhiều người đã xem ông là nhánh tiếp nối các thế hệ văn nhân Bình Định, từ thời “tiền chiến” cho tới hiện tại...

Nhà thơ Võ Chân Cửu thành danh từ Quy Nhơn từ năm 1969 khi vừa ở tuổi 17. Ông có các sáng tác liên tục đăng trên các tạp chí văn nghệ hàng đầu ở Miền Nam như: Văn, Bách Khoa, Khởi Hành, Thời Tập…Những năm này mặc dù đang theo học ở Sài Gòn, nhưng giới văn nghệ vẫn xem ông là tác giả ở Quy Nhơn-Bình Định. Không “đại chúng” bằng loại “thơ tình”, nhưng thơ Võ Chân Cửu, vì in đậm sắc màu quê hương với những ấn tượng tâm linh chìm khuất, nên chỉ có thể “bắt nhịp” với người đồng cảm. Núi Bà, đầm Thị Nại, truông Cách Thử… là những hình tượng đậm nét ở các tập thơ đầu tay của ông. Bài thơ dài “Quảy đá qua đồng” (140 câu) viết năm 1974, tác giả lại diễn đạt cảm hứng vũ trụ qua huyền thoại dân gian rất phổ biến ở vùng núi-biển Khu Đông Bình Định: chuyện “Ông Khổng Lồ”.  Ở Hoa Kỳ, khi soạn bộ Văn Học Miền nam 1954-1975, ở quyển 4 (về Thơ), nhà văn Võ Phiến (1926-2016) đã dành một chương riêng về Võ Chân Cửu!

Năm 1976 Võ Chân Cửu vào nghề làm báo, có bút danh đảo từ tên thật là Hưng Văn. Thơ ông dù xuất hiện khá ít, nhưng ngôn ngữ vẫn mang đậm tính “huyền thoại-hư ảo”… Từ năm 2012, khi nghỉ hưu, về làm rẫy ở Lâm Đồng, Võ Chân Cửu viết được nhiều bài tản văn mang tính hồi ức khá đặc sắc. Tất cả đã được Công ty sách Phương Nam hợp đồng cùng NXB Hội Nhà văn in thành 3 tập tản văn. Sử dụng thể loại “phi hư cấu” này, dòng văn của ông vẫn đậm chất thơ muôn thuở của các cây bút Bình Định.

Võ Chân Cửu đã xuất bản các tập thơ: Tinh Sương (Thi Ca-1972), Đại Mộng (Nhị Khê 1973), Trường ca Quảy Đá Qua Đồng (Tập san Thi Ca 1975), Ngã Tư Vầng Trăng (NXB Trẻ-1990), Ngọn Gió (NXB Văn Học 2011), Trước Sau (NXB Thư Ấn quán, Hoa Kỳ 2011). Bộ tản văn mang chủ đề Thơ Miền Nam có 3 cuốn: 22 Tản Mạn, Theo Dấu Nhà Thơ , Vén Mây  được NXB Hội Nhà Văn liên kết với Công ty Sách Phương Nam xuất bản, phát hành rộng vào các năm 2013, 2015, 2017.

“Dưới dòng suối những rễ cây vô tình ngoạm đá. Dâu biển tang thương, phá xong những cánh rừng, người ta moi đến gốc. Những rễ cây ôm đá qua các nhà sinh vật cảnh đã thành những món hàng vô giá.

Dòng chảy 21 năm Văn học miền Nam có thể sẽ được đào xới lên theo nhiều kiểu cách. Một nhà khoa học Sinh học chăm bẵm vào các đề tài nghiên cứu, khi nhìn thấy các món sinh vật cảnh này quả quyết qua tháng năm, nó tích tụ nhiều chất phóng xạ; có loại đem chưng trong nhà sẽ rất độc hại. Cách nhìn duy vật thô sơ vẫn xem gỗ và đá là những loài vô cơ. Cách nhìn mới cho rằng trong đó sự sống vẫn dịch chuyển. Có khi nó chứa đựng cả phần hồn! Thật vậy chăng?”

Đoạn văn trên được trích in trên bìa 4 của tập đầu tiên (22 Tản Mạn). Với nhiều ẩn dụ, nó đã tạo sự thích thú cho người đọc hiện thời trong nước, vì chủ đề Văn học Miền Nam 1954-1975 vẫn còn được đề cập với nhiều “dè dặt”!

-------------

Vài tuyển tập có liên quan: Võ Phiến: Văn học Miền Nam, quyển 4: Thơ; Thơ Bình Định thế kỷ XX (NXB Văn Học & Hội VNNT Bình Định 2003); Quán Văn tập 46 (NXB Hồng Đức tháng 6-2017) chủ đề “Chân dung văn học Nhà thơ Võ Chân Cửu”…

                                                                                           P.V

Võ Chân Cửu

    Thơ

VÔ TÌNH

Nàng đội nón cời

Đi về phương bắc

Thẳng đứng mặt trời

Soi không thấy mặt.

                  (Văn-1970)

THƠ TRÊN MÁY

Bài thơ trên máy nhắn tin

Biết em có còn giữ lại

Một khoảng trời xanh im lìm

Một ánh trăng vàng đọng lại

Người vẫn còn đi xa mãi

Mơ về một nét thanh ca

                                    (2010)

CHIỀU

Chiều nay lại nhớ thương người

Còn không lọn tóc chẻ đôi xuống cằm

Đã từng ôm mộng xa xăm

Người ơi sao chẳng lại cầm tay nhau

Nếu tin có phép nhiệm màu

Rằng em sẽ bước lên cầu nhớ thương

Con chim khản giọng bên cồn…

                                                   (2011)

ĐÊM SAO BĂNG

Đêm nay  trời có sao băng

Cho anh tìm cõi vĩnh hằng bên em

Biển xanh nào có màn đêm

Nên làn sương mãi lặng chìm trong mây

Cho anh cầm nhé, bàn tay

Kề môi nhắc khẽ đêm này sao băng…

                                                (2011)

Ở ĐẠI  LÀO

Anh tìm em trong hư vô

Gió tắt màn hình khua nhẹ

Cát soi thêm màu nước khẽ

Ngân nga trăng chửa xuồng hồ

Anh tìm em trong hư vô

Sao như sương chẳng sang bờ

                                          (2009)                      

NGÃ TƯ

Ngã Tư

Ngã Tư

Nửa đầm

Cát lấp

Đứng bên này bờ

Trong chiều gió thấp

Ta nhớ năm xưa

Những thây ma tấp

Ta nhớ

Năm nào

Mây khói mênh mông

Mênh mông

Mênh mông

Ráng pha

Máu ngập

Những chiếc sõng con

Những bè gỗ tạp

Gió trong nắng chiều

Bóng hình phai nhạt

Ai cố chèo qua

Nước dội hồn ma

Dưới bờ lõng bõng

Ngã Tư

          Ngã Tư

Nhớ gì

           Nhớ gì

Mười năm phiêu bạt

Hết tuổi còn thơ

Nay thấy cái bờ

Lên màu cát mới

Không khéo có ngày

Biển sâu vời vợi

Thành động thành hang

Ta chửa được về

Còn ước về ư

Ngã Tư Ngã Tư

Ngó lên trời xanh

Cao dày thăm thẳm

Cúi xuống mặt đầm

Nước ngậm hờn căm.

                                                                    ( 1974 )

PHỐ CHỢ

Cố hương đèo nối ba truông

Đồn ma họp chợ bán buôn rộn ràng

Xưa theo chân mẹ về làng

Chỉ nghe gió thổi cát vàng mênh mông

Bây giờ xanh ngắt hư không

Trưa nằm nhắc chuyện viễn vông nhớ nhà

Làng xưa vắng bóng người qua

Nổi trôi phố chợ lòng ta ngậm ngùi.

                                                                       (Bách Khoa-1973)

Westminster

Vậy là em không hẹn

Như chưa từng thấy anh

Cây cọ dầu đứng lặng

Bông hải đường nín thinh

Tách trà đêm hoa huệ

Cho ta gọi riêng mình

Westminter tịch mịch

Kia màn sương lung linh

Vầng trăng đêm mười một

Đi mãi chưa thấy hình

Đêm Bờ Tây

Ở đây trăng là sương

Không như trời Bảo Lộc

Bóng núi in mặt đường

Biển gầm khua lộc cộc

Một mình anh chảy dọc

Xe quét ánh đèn xa

Trán em in sợi tóc

Vuốt mãi chắc không nhòa

Las Vegas

Đường xuống Las Vegas

Trăng lặn giữa ban ngày

Xương rồng nhắc hoang mạc

Phố dựng khum lòng tay

Xưa ai đi đãi vàng

Coi đời như canh bạc

Nay có kẻ tha hương

Không nhận mình “homeless” *

Vui thôi, đừng bắt chước

Nhưng tránh khỏi nơi nào ?

Trông kỳ quan lộn ngược

Sao mắt mình đỏ au.

                                      (2012)

                                                                                         Võ Chân Cửu

---------------

*Kẻ không nhà