Bước tới nội dung

Thảo luận:Tivi

Nội dung trang không được hỗ trợ ở ngôn ngữ khác.
Thêm đề tài
Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Bình luận mới nhất: 15 năm trước bởi Richardm trong đề tài Tivi và truyền hình

Untitled[sửa mã nguồn]

2. Quá trình hình thành Sự phát triển của lịch sử truyền hình được phân chia theo hai hướng: sự phát triển phụ thuộc vào nguyên lý cơ khí lẫn điện tử và những cái chỉ mang yếu tố điện tử thuần túy. Để tìm hiểu về lịch sử của truyền hình, ta cần phải tìm hiểu tiền đề của nó. Đó là sự phát triển của máy thu hình. 1. Truyền hình điện cơ (Electromechanical television) Nguồn gốc cơ bản của máy thu hình có thể được đánh dấu bởi các cột mốc Willoughby Smith tìm ra tính quang dẫn của các phần tử Se-len năm 1873. Willoughby Smith và trợ lý Joseph May đã chứng minh rằng điện trở suất của nguyên tố Selen thay đổi khi được chiếu sáng. Phát minh này đã đưa ra khái niệm "suất quang dẫn", nguyên lý hoạt động của ống Vidicon truyền ảnh. phát minh ra đĩa quét bởi Paul Gottlieb Nipkow vào 1884, và người phân tích hình ảnh của Philo Farnsworth vào 1927. Các cột mốc trên đã đánh dấu sự ra đời của máy thu hình. Năm 1888, nhà vật lý người Đức Wihelm Hallwachs tìm ra khả năng phóng thích điện tử của một số vật liệu. Hiện tượng này được gọi là "phóng tia điện tử", nguyên lý của ống Orthicon truyền ảnh. Đến năm 1906, Lee De Forest, một kỹ sư người Mỹ đã đăng ký sáng chế ống Triode chân không, giải quyết bài toán khuyếch đại hình ảnh. Năm 1884, chàng sinh viên 20 tuổi người Đức; Paul Nipkow đã chế tạo thành công thiết bị thực nghiệm truyền hình đầu tiên – Đĩa Nipkow. Đây là một chiếc đĩa được đục lỗ theo hình xoáy ốc phía trước một bức tranh được chiếu sáng. Khi quay đĩa, lỗ thủng đầu tiên quét qua điểm cao nhất của bức tranh, lỗ thứ hai quét thấp hơn lỗ đầu tiên một chút, lỗ thứ ba lại thấp hơn chút nữa… và cứ như vậy cho tới tâm bức tranh. Để thu được hình ảnh, Nipkow quay chiếc đĩa, sau mỗi vòng quay, tất cả các điểm của bức tranh lần lượt hiện lên. Những chiếc đĩa tương tự quay ở điểm nhận. Khi tốc độ quay đạt 15 vòng/giây, ánh sáng đi qua hệ thống đĩa tái tạo được hình ảnh tĩnh của bức tranh. Ngày 25/8/1900, Constantin Perskyi đã nhắc tới từ “truyền hình” trong bài tham luận với đại hội Điện quốc tế (International Electricity Congress) tại hội chợ Quốc tế Paris. Bài tham luận đã nhìn nhận lại các công nghệ Điện cơ hiện hữu và có nhắc tới phát minh của Nipkow và những người khác. Việc phát hiện ra tính quang dẫn của các hạt Se-len và đĩa Nipkow có vai trò quan trọng trong việc đưa các hình ảnh động tới mọi người. Tuy nhiên mãi tới năm 1907, với sự phát triển của ống dẫn khuyếch đại, các phát minh trên mới được áp dụng vào thực tiễn. Cuộc trình diễn hình ảnh được truyền tức thời đầu tiên được thực hiện bởi Georges Rignoux và A. Fournier tại Pari năm 1909. Họ đã sử dụng một hệ thống gương xoay (rotating mirror-drum) đóng vai trò như là một máy quét và một ma trận gồm 64 ô Se-len đóng vai trò như là máy tiếp nhận.. Năm 1911, Boris Rosing và học trò của mình là Vladimir Kosma Zworykin đã tạo ra hệ thống truyền hình sử dụng hệ thông guơng xoay để truyền hình ảnh. Những hình ảnh đó “rất thô” được truyền qua dây dẫn tới ống phóng tia âm cự Braun (Cathode ray tube - CRT) trong bộ phận tiếp nhận. Tuy nhiên, những hình ảnh đã không xuất hiện bởi vì trong máy quét độ nhạy đã không đủ và các hạt Se-len không đáp ứng được yêu cầu” Vào ngày 25/3/1925, nhà phát mình người Scotlen - John Logie Baird đã có buổi trình diễn các bóng của hình ảnh chuyển động tại khu Selfridge ở London. Tuy nhiên, nếu như định nghĩa truyền hình là truyền đi hình ảnh chuyển động mà không phải là hình bóng, hay các ảnh tĩnh, thì Baird đã là người thành công đầu tiên vào ngày 2/10/1925. Sau đó ông có buổi trình diễn lần đầu tiên ngày 26/1/1926 với chiếc máy truyền hình cho các thành viên của Hoàng gia và các nhà báo tại London. Không giống như các hệ thống điện tử trước kia, hệ thống của ông bao gồm hằng trăm đường phân giới, hệ thống quét hình ảnh thẳng đứng của Baird sử dụng đĩa quét được gắn với hệ thống thấu kính được xếp theo hình xoắn ốc, với chỉ 30 đường, nhưng điều đó cũng đã đủ để tái tạo lại một hình ảnh khuân mặt người. Năm 1927, Baird đã truyền tải được tín hiệu đi xa trên 438 dặm thông qua hệ thống dây điện thoại giữa London và Glasgow. Năm 1928, công ty của Baird (Baird Television Development Company / Cinema Television) đã phát tín hiệu đầu tiên giữa London và New York. Ông cũng đã trình diễn một thiết bị thu hình màu hồng ngoại (dubbed "Noctovision"), truyền hình lập thể sử dụng thấu kính, hệ thống đĩa và thấu kính. Cùng với đó, ông cũng phát triển hệ thống ghi hình có tên là "Phonovision". Năm 1929, ông đã trở thành nhà phát minh đầu tiên trong lĩnh vực truyền hình điện tử tại Đức. Năm 1931, ông đã truyền được hình ảnh trực tiếp đầu tiên. Vào năm 1932 ông đã giới thiệu chiếc ti vi sử dụng sóng ngắn. Hệ thống thu hình của Baird đã đạt được đỉnh cao với 240 đường quét cho đài truyền hình BBC năm 1936 trước khi nó được thay thế bởi hệ thống điện tử 405 đường quét phát triển bởi Marconi EML. Tại Mĩ, Charles Francis Jenkins đã trình diễn các hình ảnh chuyển động đầu tiên bằng công cụ giống như chiếc cối xay gió từ một đài phát thanh của hải quân tới phòng thí nghiệm của ông ở Washington vào 13/1/1925. Ông sử dụng hệ thống quét đĩa phim với 48 đường quét trên mỗi hình, 16 hình trên giây. Công ty AT&T (American Telephone & Telegraph) đã sử dụng để truyền những hình ảnh trong suốt vào tháng 5/1925. Cũng vào thời điểm đó tại Liên Xô, Léon Theremin đã phát triển hệ thống gương xoay (mirror drum) – cơ sở của truyền hình, bắt đầu với 16 đường phân giải vào năm 1925, sau đó tăng lên 32 đường rồi tiếp tục lên thành 64 đường kết hợp với nhau vào năm 1926. Đến năm 1927 ông đã phát triển nó lên thành 100 đường phân giải. Tuy nhiên, Herbert E. Ives đã là người trình diễn thành công nhất, khi ông cho thử nghiệm sự phản xạ ánh sáng sử dụng màn hình nhỏ 2,5 inches và lớn 30 inches quan sát thông qua hệ thống dây nối từ Washington tới New York City và qua không trung từ Whippany, New Jersey. 2. Truyền hình điện tử (Electronic television) Vào năm 1911, kĩ sư Alan Archibald Campbell-Swinton đã đưa ra bài phát biểu tại London, được đăng trên tạp chí “Times” đã mô tả cách thức mà ống phóng tia âm cực CRT hoạt động trong việc truyền và nhận tín hiệu. Ông sử dụng một màn ảnh để thu nhận một điện tích thay đổi tương ứng với hình ảnh, và một súng điện tử trung hoà điện tích này, tạo ra dòng điện tử biến thiên. Nhiều người khác cũng đã thí nghiệm sử dụng ống phóng tia âm cực CRT như là một thiết bị tiếp nhận sóng, nhưng khái niệm này còn mới mẻ . Đến những năm cuối của thập niên 20, truyền hình điện cơ vẫn tiếp tục được phát triển, các nhà phát minh Philo Farnsworth và Vladimir Zworykin nghiên cứu độc lập về truyền dẫn bằng ống điện tử. Nguyên lý của Campbell Swinton đã được Zworykin áp dụng trong ống ghi hình iconoscope, bộ phận quan trọng nhất của camera. Về sau, chiếc đèn orthicon hiện đại hơn cũng sử dụng một thiết bị tương tự như vậy. Vào 7/9/1927, hệ thống phân tích hình ảnh của Philo Farnsworth tạo ra được hình ảnh đầu tiên, với đơn giản chỉ là những đường thẳng. Tới 1928, Farnsworth phát triển hệ thống và trình diễn cho báo giới những đoạn phim chuyển động. Vào năm 1929, hệ thống đã được nâng tầm với việc loại bỏ được mô tơ chuyển động, từ đây hệ thống truyền hình đã không còn bộ phận cơ khí chuyển động nữa. Cũng năm này, Farnsworth đã truyền hình ảnh một con người thật bằng hệ thống truyền hình của mình, đó là hình ảnh bà vợ Pem của ông. Farnsworth đã công chiếu thiết bị truyền hình cho công chúng vào ngày 25/8/1934 tại Franklin Institute, Philadelphia. Trong khi các nhà phát minh trước sử dụng các bức ảnh tĩnh hay đoạn phim chuyển động thì Farnsworth là người đầu tiên sử dụng kết hợp giữa máy quét điện tử để thu và nhận hình ảnh (đen trắng) về cuộc sống hiện tại. Tuy nhiên hệ thống ghi hình cần phải nhiều ánh sáng hơn nên công việc của ông tạm thời dừng lại. 58.187.35.12 (thảo luận) 17:13, ngày 25 tháng 3 năm 2008 (UTC)Trả lời

Tivi và truyền hình[sửa mã nguồn]

Tôi đề nghị tách 2 mục này ra. Tivi là tivi, truyền hình là truyền hình chứ. Người ta sẽ nói 'tôi đi mua cái tivi' chứ không ai nói "tôi đi mua cái truyền hình", hoặc "hôm nay truyền hình đưa tin" chứ khoogn bao giờ nói "hôm nay tivi đưa tin". Một bên là phương tiện, một bên là nội dung thảo luận quên ký tên này là của Ngocnb (thảo luận • đóng góp).

Tôi gọi cái tivi là cái truyền hình này bạn. Richardm (thảo luận) 07:14, ngày 16 tháng 8 năm 2008 (UTC)Trả lời

Có phần giống[sửa mã nguồn]

[1] ở phần tivi cơ điện tử giống nhau [Sonicfan Tam 13:42, ngày 5 tháng 3 năm 2010 (UTC)]