Trung Tương vương

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia

Trung Tương Vương (chữ Hán:忠襄王) là thụy hiệu hoặc tước hiệu của một số vị quốc vương, phiên vương, quận vương hoặc thân vương trong lịch sử các triều đại phong kiến Trung Quốc.

Thụy hiệu[sửa | sửa mã nguồn]

Tước hiệu[sửa | sửa mã nguồn]

  • Trung Tương Vương từng là tước phong của Sát Hãn Thiếp Mộc Nhi đời nhà Nguyên, sau khi truy phong làm Dĩnh Xuyên Vương thì lấy luôn tước hiệu cũ để cải thành thụy hiệu mới.

Xem thêm[sửa | sửa mã nguồn]