Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Định lý Apollonius”
Giao diện
Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
nKhông có tóm lược sửa đổi |
|||
Dòng 1: | Dòng 1: | ||
'''Định lý Apollonius''' là định lý [[hình học phẳng]] cổ điển dược phát hiện bởi nhà toán học Apollonius ([[255 TCN]]-[[170 TCN]]) vào khoảng năm [[200 TCN]]. Có 2 định lý liên quan đến tên tuổi của ông |
'''Định lý Apollonius''' là định lý [[hình học phẳng]] cổ điển dược phát hiện bởi nhà toán học [[Apollonius của Perga]] ([[255 TCN]]-[[170 TCN]]) vào khoảng năm [[200 TCN]]. Có 2 định lý liên quan đến tên tuổi của ông |
||
==Định lý về quỹ tích== |
==Định lý về quỹ tích== |
Phiên bản lúc 16:08, ngày 13 tháng 1 năm 2011
Định lý Apollonius là định lý hình học phẳng cổ điển dược phát hiện bởi nhà toán học Apollonius của Perga (255 TCN-170 TCN) vào khoảng năm 200 TCN. Có 2 định lý liên quan đến tên tuổi của ông
Định lý về quỹ tích
Cho A và B là hai điểm trong mặt phẳng Euclide và r là một số dương khác 1 thì quĩ tích của các điểm P sao cho tỉ số các độ dài AP/BP = r là một đường tròn.
Lưu ý
- Đường tròn mô tả trong định lý còn được gọi là đường tròn Apollonius.
- Dạng tổng quát của định lý trên dẫn tới định nghĩa của hình conic trong hình học không gian.
Xem thêm bài viết về đường tròn Apollonius và bài toán Apollonius.
Định lý về đường trung tuyến
Với tam giác ABC, và AD là đường trung tuyến ta có:
Định lý về đường trung tuyến của Apollonius là trường hợp đặc biệt của định lý Stewart.