Nhạc Khái

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia

Nhạc Khái (tiếng Trung: 樂欬; bính âm: Le Gai)[1][2], hay Nhạc Hân (tiếng Trung: 樂訢)[3], tự Tử Thanh (子聲)[3], tôn xưng Nhạc Tử (樂子) người nước Lỗ thời Xuân thu, là một trong thất thập nhị hiền của Nho giáo.

Cuộc đời[sửa | sửa mã nguồn]

Cuộc đời của Nhạc Khái không được ghi chép lại. Năm 72, thời Hán Minh Đế, Nhạc Khái được phối thờ trong Khổng miếu.

Tham khảo[sửa | sửa mã nguồn]

Chú thích[sửa | sửa mã nguồn]

  1. ^ Tư Mã Thiên, Sử ký, Trọng Ni đệ tử liệt truyện.
  2. ^ Chữ 樂 có hai phiên âm Nhạc (yuè) và Lạc (lè). Tuy nhiên tại Việt Nam đều sử dụng họ Nhạc.
  3. ^ a b Vương Túc, Khổng Tử gia ngữ, quyển 9.