Địa

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia

Địa (地) còn gọi là đại địa (大地) có nghĩa là đất. Được hiểu là phần nằm trên bề mặt của Trái Đất mà không bị nước bao phủ, thường được phân biệt với bầu trời (thiên không: 天空) và biển cả trong tín ngưỡng dân gian. Tuy nhiên, trong các ngành khoa học thì đất có những khái niệm hay thuật ngữ hoàn toàn khác nhau, chẳng hạn:

  • Đất liền, phân biệt với biển và đại dương, chỉ bề mặt đất.
  • Vùng, là các khu vực rộng được phân chia bởi các đặc tính vật lý, các đặc tính tác động của con người, và các tương tác con người và môi trường.

Ngoài ra, Địa còn có thể là: