Đoan Cung vương

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia

Đoan Cung Vương (chữ Hán:端恭王) là thụy hiệu của một số vị phiên vương, quận vương hoặc thân vương trong lịch sử chế độ quân chủkhu vực Á Đông.

Danh sách[sửa | sửa mã nguồn]

  1. Nguyễn triều Tuy Lý Đoan Cung Vương Nguyễn Phúc Miên Trinh (trước từng làm Tuy Đoan Cung Công và Tuy Lý Đoan Cung Công)
  2. Nguyễn triều Tùng Thiện Đoan Cung Vương Nguyễn Phúc Miên Thẩm (trước từng làm Tùng Thiện Đoan Cung Công và Tùng Đoan Cung Công, có thụy hiệu khác là Văn Nhã côngVăn Nhã vương)
  3. Nguyễn triều Yên Thành Đoan Cung Vương Nguyễn Phúc Miên Lịch (trước từng thụ phong Yên Thành Đoan Cung Công và Thành Đoan Cung Công)
  4. Nguyễn triều Hòa Thạnh Đoan Cung Vương Nguyễn Phúc Miên Tuấn (trước từng làm Hòa Thạnh Đoan Cung Công và Thạnh Đoan Cung Công)
  5. Nguyễn triều Tuyên Hóa Đoan Cung Vương Nguyễn Phúc Bửu Tán (trước từng làm Tuyên Hóa Đoan Cung Công)
  6. Nguyễn triều Hoài Đức Đoan Cung Vương Nguyễn Phúc Miên Lâm (trước từng làm Hoài Đức Đoan Cung Công và Lạc Đoan Cung Công)
  7. Nguyễn triều An Xuyên Đoan Cung Vương Nguyễn Phúc Miên Bàng (trong Nguyễn Phúc Tộc thế phả lại ghi là An Xuyên Đoan Trang vương, trước từng làm An Xuyên Đoan Cung Công và Xuyên Đoan Cung Công hoặc An Xuyên Đoan Trang công hay Xuyên Đoan Trang công)

Xem thêm[sửa | sửa mã nguồn]