Hoài Dương vương

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia

Hoài Dương vương (chữ Hán: 淮阳王, bính âm: Huái Yáng Wáng) là tước vị số một trong việc phong tước của thời cổ đại ở Trung Quốc.

Nhà Hán[sửa | sửa mã nguồn]

  • Sắc phong lần thứ 1:
    • Hoài Dương vương Lưu Hữu, tại vị năm 196 TCN - 194 TCN.
  • Sắc phong lần thứ 2:
    • Hoài Dương Hoài vương Lưu Cường, tại vị năm 187 TCN - 183 TCN.
    • Hoài Dương vương Lưu Võ, tại vị năm 183 TCN - 181 TCN.
  • Sắc phong lần thứ 3:
    • Hoài Dương vương Lưu Võ, tại vị năm 176 TCN - 169TCN.
  • Sắc phong lần thứ 4:
    • Hoài Dương vương Lưu Dư, tại vị năm 155 TCN - 154 TCN.
  • Sắc phong lần thứ 5:
    • Hoài Dương Hiến vương Lưu Khâm, tại vị năm 63 TCN - 27 TCN.
    • Hoài Dương Văn vương Lưu Huyền, tại vị năm 27 TCN - 1 TCN.
    • Hoài Dương vương Lưu Diễn, tại vị năm 1 CN - 18 CN.
  • Sắc phong lần thứ 6:
    • Hoài Dương Khuynh vương Lưu Bỉnh, tại vị năm 72 - 88.
  • Sắc phong lần thứ 7:
    • Hoài Dương Thương vương Lưu Trắc, tại vị năm 90 -103.
    • Hoài Dương Tĩnh vương Lưu Hầu Chương, tại vị năm 103 - 128.
    • Hoài Dương Khuynh vương Lưu Nghi, tại vị năm 128 - 145.
    • Hoài Dương Tiết vương Lưu Báo, tại vị năm 145 - 153.
    • Hoài Dương vương Lưu Cảo, tại vị năm 153 - 185.

Thế hệ sau không rõ, do năm 206 quốc gia bị tiêu diệt.

Coi thêm[sửa | sửa mã nguồn]

Tham khảo[sửa | sửa mã nguồn]