Tam Tấn

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia

Tam Tấn (tiếng Trung: 三晋) là cách gọi chung của ba nước Hàn, Ngụy, Triệu thời Chiến Quốc trong lịch sử Trung Quốc. Trong thời hiện đại, tên gọi này còn chỉ tỉnh Sơn Tây.

Lịch sử[sửa | sửa mã nguồn]

Năm 403 TCN, ba gia tộc Hàn, Ngụy, Triệu được vua Chu phong làm chư hầu, chính thức chia cắt và xóa sổ nước Tấn. Do đó, sách sử gọi ba nước và đất đai khu vực đó là Tam Tấn.

Xem thêm[sửa | sửa mã nguồn]