Bước tới nội dung

Vệ Giác

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Vệ quân Giác
衛君角
Vua chư hầu Trung Quốc
Vua nước Vệ
Trị vì229 TCN - 209 TCN
Tiền nhiệmVệ Nguyên quân
Kế nhiệmNước Vệ bị diệt
Thông tin chung
Mất
Trung Quốc
Tên thật
Cơ Giác (姬角)
Chính quyềnnước Vệ
Thân phụVệ Nguyên quân

Vệ Giác (chữ Hán: 衞角; trị vì: 229 TCN-209 TCN[1]), hay Vệ quân Giác (衛君角), tên thật là Cơ Giác (姬角), là vị vua thứ 46 và là vua cuối cùng của nước Vệ thời Chiến Quốc trong lịch sử Trung Quốc.

Vệ Giác là con của Vệ Nguyên quân – vua thứ 45 nước Vệ. Năm 230 TCN, Vệ Nguyên quân mất, Cơ Giác lên nối ngôi.

Năm 221 TCN, Tần Thủy Hoàng thống nhất Trung Quốc, lập ra nhà Tần, nhưng vẫn không diệt hẳn nước Vệ. Vệ Giác vẫn cai trị huyện Dã Vương.

Năm 209 TCN, Tần Nhị Thế lên ngôi và diệt Vệ, phế ông làm thứ nhân[1]. Vệ Giác làm vua được 21 năm, không rõ ông mất năm nào và kết cục của ông ra sao. Cùng năm, thiên hạ nổi dậy theo Trần ThắngNgô Quảng khởi nghĩa chống lại Tần Nhị Thế, khởi đầu cho sự suy vong của nhà Tần.

Tham khảo

[sửa | sửa mã nguồn]

Chú thích

[sửa | sửa mã nguồn]
  1. ^ a b Sử ký, Vệ Khang Thúc thế gia