Lý Vân (Thủy hử)

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Thanh Nhãn Hổ Lý Vân
Tên
Giản thể 李云
Phồn thể 李雲
Bính âm Lǐ Yún
Địa Sát Tinh
Tên hiệu Thanh Nhãn Hổ
Vị trí 97, Địa Sát Tinh
Xuất thân Đô đầu huyện Nghi Thủy
Quê quán Nghi Thủy
Chức vụ Bộ Quân Tướng Hiệu
Binh khí Đại đao
Xuất hiện Hồi 42

Lý Vân (李雲) ngoại hiệu là Thanh Nhãn Hổ (Hổ mắt xanh), đứng thứ 97 trong 108 anh hùng, thuộc sao Địa Sát Tinh. Trước làm chức Đô đầu ở huyện Nghi Thủy.

Ngoại hình[sửa | sửa mã nguồn]

Lý Vân được mô tả là có đôi mắt màu xanh lam, nên được gọi với ngoại hiểu Thanh nhãn hổ. Có khả năng nguyên hình nhân vật Lý Vân là người có xuất thân từ Ly Hãn, một khu vực mà người Hán nơi đây có gốc gác La Mã.[1]

Lên Lương Sơn[sửa | sửa mã nguồn]

Lúc Lý Quỳ giết 4 hổ trả thù cho mẹ, chính Lý Vân đã bắt được Lý Quỳ, khi áp giải về chỗ Tri huyện, bị trúng kế của Chu Quý, Chu Phú, sổng mất Lý Quỳ, suýt bị Lý Quỳ giết, nhưng nhờ có Chu Phú - học trò của Lý Vân và là em trai Chu Quý - khuyên giải, thế là Lý Vân gia nhập Lương Sơn Bạc.

Ở Lương Sơn, Lý Vân không có người thân quen, không có chỗ dựa nên khi phân chia thứ bậc, ông được xếp hạng rất thấp, chỉ được giao công việc trông coi nhà cửa, phòng ốc.

Tử trận[sửa | sửa mã nguồn]

Sau này Lý Vân theo Tống Công Minh qua Giang Nam đánh Phương Lạp, Lư Tuấn Nghĩa đánh thành Hấp Châu, quân Phương Lạp bỏ chạy, Lý Vân, Thạch Dũng đụng độ Đại tướng Vương Dần, cả hai đánh không lại, đều bị Vương Dần đâm chết.

Trong Đãng Khấu Chí[sửa | sửa mã nguồn]

Tại hồi 63, Hô Diên Chước làm đại tướng, phó tướng là Lý Vân lĩnh đội 2 trấn giữ Nhị Quan. Quân triều đình chia ba cánh công phá dữ dội, trên ai Song tiên ra sức phòng thủ đánh lại từ sáng đến trưa, thấy cửa ải sắp vỡ, quân triều đình nhất tề xông lên. Hô Diên Chước thấy Trương Thanh liền giao Nhị quan lại cho trấn giữ, phần mình dẫn quân liều chết đánh lại, hy vọng giữ được ải.

Lý Vân thấy Hô Diên Chước đấu với Đặng Tông Bật hơn 50 hiệp không phân thắng bại, liền múa đao vỗ ngựa đến giúp, ngờ đâu Tông Bật gầm lên một tiếng như hổ rống, ánh kiếm lấp loáng, đầu Thanh nhãn hổ rơi lăn lông lốc.[2]

Tham khảo[sửa | sửa mã nguồn]

  1. ^ Bí mật về 'làng mắt xanh' tại Trung Quốc
  2. ^ Đãng Khấu Chí, tác giả Du Vạn Xuân - Ôn Văn Tùng dịch - NXB Đà Nẵng 1999.

Thủy Hử-hồi 42,hồi 70